Thống Kê
Hiện có 2 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 2 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 104 người, vào ngày Sun Jan 07, 2018 11:04 pm
Latest topics
Top posting users this week
No user |
Top posting users this month
No user |
Top posters
phannguyenquoctu (7587) | ||||
TLT (2017) | ||||
letansi (1008) | ||||
le huu sang (320) | ||||
lamkhoikhoi (299) | ||||
pthoang (257) | ||||
luck (220) | ||||
sóng cát trùng dương (209) | ||||
hatinhve (181) | ||||
Admin (156) |
Most Viewed Topics
Việt Trinh: Sai lầm lớn nhất của tôi là thói kiêu ngạo
TRƯỜNG THPT SỐ 1 TƯ NGHĨA - HỘI CỰU HỌC SINH 87TƯNGHĨA :: BỔ SUNG KIẾN THỨC VÀ NUÔI DẠY CON TRẺ :: Học để thành Người Thành công :: Kỹ năng sống
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Việt Trinh: Sai lầm lớn nhất của tôi là thói kiêu ngạo
Việt Trinh: Sai lầm lớn nhất của tôi là thói kiêu ngạo
"Mới 20 tuổi đã nổi tiếng, có xe hơi, nhà mới... nên tôi chẳng coi ai ra gì hết. Bước vào bàn tiệc chẳng thèm nhìn ai, tôi nhỏ nhưng mọi người phải chào tôi trước" - Việt Trinh nói, sai lầm lớn nhất đời mình là từng tự xem mình giỏi hơn người.
- Trở lại màn bạc chưa lâu, chị đã quyết định thử sức trong vai trò mới là đạo diễn. Cảm giác của chị chắc hẳn rất khác so với khi làm một diễn viên?
- Trước ngày bấm máy quay, tôi không thể ngủ được, người cứ bần thần hồi hộp y như lần đầu tiên đóng Ngọc trong đá. Tôi rất bất ngờ với sự chuyển biến tinh thần của mình vì trước đó, tôi cảm giác bình thường lắm, lo cho công việc nhưng không có tâm lý bồi hồi như vậy. Ngày đầu tiên đảm nhiệm vai trò đạo diễn, tôi như đang trên mây.
Giờ tôi mới biết, làm đạo diễn rất cực chứ không như diễn viên, quay xong vai là về. Đạo diễn phải bao quát mọi thứ, nắm đường dây của đoạn này, đoạn kia, tâm lý nhân vật, diễn xuất... rất vất vả. Trên đường về, tôi mệt quá ngủ gục trên xe, không biết gì hết.
- Bây giờ chị đã cảm thấy tự tin với vai trò mới chưa?
- Tôi phải có bản lĩnh mới vượt qua được những khó khăn, thử thách trong công việc. Là phụ nữ, sức khỏe không được như đàn ông, dù vất vả trước mắt rất nhiều nhưng tôi vui trong vai trò mới. Nếu vượt qua được, tôi thấy mình có giá trị hơn. Nếu đường đi quá dễ, trải thảm hoa hồng, thành quả đạt được cũng không có ý nghĩa.
- Hình ảnh của một đạo diễn Việt Trinh với hình ảnh của ngôi sao Việt Trinh có gì khác nhau?
- Khác hẳn luôn. Trong đoàn phim mọi người gọi tôi là anh không à, vì tôi thường mặc đồ giống con trai cho thoải mái, áo thun, quần túi hộp để nhét chai nước, cuốn kịch bản cho tiện. Chính những chiếc váy đầm mới làm tôi khó chịu này.
Từ nhỏ tới lớn tôi chưa bao giờ mặc đồ tắm chụp hình. Nếu ai tiếp xúc thường sẽ thấy tôi hàng ngày quần tây, sơ mi, áo thun là nhiều. Mặc váy đầm là do phải xuất hiện trong các sự kiện, chứ đó là cực hình với tôi.
Việt Trinh: Sai lầm lớn nhất của tôi là thói kiêu ngạo
- Đến giờ, khi đã bước vào ngưỡng tuổi 40, chị thấy điều gì sai lầm lớn nhất đời mình?
- Sai lầm lớn nhất của tôi cho tới khi ngộ ra được đó là lúc nào cũng nghĩ mình giỏi hơn người. Nó đã đẩy tôi đi một đoạn đường khá xa. Phương châm sống của tôi bây giờ là thà người ta phụ mình chứ mình không được phụ người ta. Tôi sống với bạn bè, có thể chơi không tốt, gạt gẫm được người ta, nhưng thấy họ đau khổ về điều đó là tôi không chịu được.
Bản thân tôi từng trải qua sai lầm và muốn có cuộc sống tốt hơn. Bất cứ ai cũng vậy, khi còn trẻ thường háo thắng, có thể làm những việc chẳng ai ngờ được. Khi nhìn lại, tôi cũng không hiểu sao lúc đó mình lại hành xử như vậy.
- Nghĩ mình giỏi hơn người, chị tự cho mình quyền sống hơn người ra sao?
- Mới 20 tuổi đã nổi tiếng, có xe hơi, nhà mới... nên tôi chẳng coi ai ra gì hết. Bước vào bàn tiệc chẳng thèm nhìn ai, tôi nhỏ nhưng mọi người phải chào tôi trước. Thậm chí tôi có quyền đi trễ, về sớm trong công việc. Người ta mời 5g thì 7g tôi mới tới. Đi đóng phim, tôi đòi hỏi rất nhiều vì nghĩ mình hơn người khác nên phòng phải đẹp hơn, sang trọng hơn.
- Lúc đó không ai nói cho chị biết chị đang sai lầm sao?
- Có chứ, nhưng người ta nói tôi còn giận lại nữa. Lúc đó mình háo thắng, tự cao tự đại, nghĩ người ta khuyên như vậy vì không ưa, ganh ghét mình. Bây giờ khi ngộ ra được rồi, tôi mới thấy những người góp ý thực sự mới là người tốt với mình.
- Sau đó chị có phải gánh chịu hậu quả vì thói đỏng đảnh, kiêu ngạo?
- Tôi mất nhiều bạn tốt và nhiều cơ hội tốt. Về bản chất, tôi là người sống nặng tình. Có những người tôi chơi đến nay đã 20 năm. Tôi từng đánh mất một người bạn bởi những thói hư, tật xấu của mình. Sau này khi đến với đạo và hiểu được những mình làm là sai với họ, tôi đọc kinh sám hối. Có 3 cách sám hối: với Phật, với người mình phạm lỗi và trước đại chúng.
Trong vòng 1 tuần, tôi tìm ra hết số điện thoại của những người mà trong trí nhớ, tôi đã làm họ buồn và bị tổn thương. Nhiều người ngạc nhiên vì sao mười mấy năm trôi qua rồi mà tôi vẫn gọi điện xin lỗi. Điều này như cục đá đeo trên người mà mình đẩy xuống được, như khối thịt dư mình bóc ra được, cảm giác trong người nhẹ lắm.
- Có ai cự tuyệt sự chân thành của chị không?
- Tôi chưa thấy. Ai cũng rộng mở với tôi. Một sư cô xúc động nói với tôi: "Việt Trinh làm được điều đó cô rất mừng cho con, vì có mấy ai cố gắng làm được đâu".
- Chị có khóc thương cho phận mình hồng nhan đa truân?
- Trước đây thì có, vài năm trở lại đây thì không. Tôi hạnh phúc vì đức Phật đã thương mình. Khi trẻ, tôi gặp nhiều sóng gió, biết nhìn lại mình để có cuộc sống hôm nay. Chỉ sợ khi lớn tuổi mới trải qua điều đó, tôi không còn sức khỏe để chống chọi được.
- Mỗi lần soi gương, chị có nhận ra nhan sắc mình không còn lộng lẫy?
- Tôi không sợ nếp nhăn vì cuộc sống sinh lão bệnh tử ai cũng phải trải qua. Tôi để mình tự nhiên, chỉ dùng kem dưỡng da hay sản phẩm phục vụ cho cơ thể một cách tương đối chứ không can thiệp nhiều.
- Chị thấy thế nào mỗi khi đọc những bài báo không hay về người tình cũ?
- Đó là quá khứ rồi và tôi thấy bình thường, không ảnh hưởng gì đến cảm xúc. Tôi thấy sắc sắc không không, có mà không, không mà có. Cảm xúc của tôi hiện tại có làm gì cho ai buồn không, mình có lỗi với ai không, mình đã sống tốt chưa. Mỗi tối về nhà, tôi chiêm nghiệm mình phải sửa cái này, cái kia... Tôi muốn làm chủ cảm xúc của mình và không để ai chi phối mình nữa. Tôi không khó chịu khi người ta đào xới quá khứ không may mắn của tôi. Điều này tôi nói thật lòng chứ không phải cách nói bóng bẩy cho qua chuyện đâu.
- Có lúc nào chị thấy nuối tiếc về một thời vàng son đã qua?
- Không. Người ta nói đã lên tới đỉnh thì phải tìm đường đi xuống an toàn. Có trẻ phải có già, khi nổi tiếng cũng phải nghĩ đến lúc nào đó mình sẽ hết nổi tiếng. Nếu thế tâm lý mình vượt qua rất nhẹ nhàng. Còn kỳ vọng nổi tiếng suốt đời, tôi luôn là số 1, bạn sẽ chết sớm, bị tẩu hỏa nhập ma sớm thôi.
Theo Mốt&Cuộc sống
http://vn.news.yahoo.com/vi%E1%BB%87t-trinh--sai-l%E1%BA%A7m-l%E1%BB%9Bn-nh%E1%BA%A5t-c%E1%BB%A7a-t%C3%B4i-l%C3%A0-th%C3%B3i-ki%C3%AAu-ng%E1%BA%A1o.html
"Mới 20 tuổi đã nổi tiếng, có xe hơi, nhà mới... nên tôi chẳng coi ai ra gì hết. Bước vào bàn tiệc chẳng thèm nhìn ai, tôi nhỏ nhưng mọi người phải chào tôi trước" - Việt Trinh nói, sai lầm lớn nhất đời mình là từng tự xem mình giỏi hơn người.
- Trở lại màn bạc chưa lâu, chị đã quyết định thử sức trong vai trò mới là đạo diễn. Cảm giác của chị chắc hẳn rất khác so với khi làm một diễn viên?
- Trước ngày bấm máy quay, tôi không thể ngủ được, người cứ bần thần hồi hộp y như lần đầu tiên đóng Ngọc trong đá. Tôi rất bất ngờ với sự chuyển biến tinh thần của mình vì trước đó, tôi cảm giác bình thường lắm, lo cho công việc nhưng không có tâm lý bồi hồi như vậy. Ngày đầu tiên đảm nhiệm vai trò đạo diễn, tôi như đang trên mây.
Giờ tôi mới biết, làm đạo diễn rất cực chứ không như diễn viên, quay xong vai là về. Đạo diễn phải bao quát mọi thứ, nắm đường dây của đoạn này, đoạn kia, tâm lý nhân vật, diễn xuất... rất vất vả. Trên đường về, tôi mệt quá ngủ gục trên xe, không biết gì hết.
- Bây giờ chị đã cảm thấy tự tin với vai trò mới chưa?
- Tôi phải có bản lĩnh mới vượt qua được những khó khăn, thử thách trong công việc. Là phụ nữ, sức khỏe không được như đàn ông, dù vất vả trước mắt rất nhiều nhưng tôi vui trong vai trò mới. Nếu vượt qua được, tôi thấy mình có giá trị hơn. Nếu đường đi quá dễ, trải thảm hoa hồng, thành quả đạt được cũng không có ý nghĩa.
- Hình ảnh của một đạo diễn Việt Trinh với hình ảnh của ngôi sao Việt Trinh có gì khác nhau?
- Khác hẳn luôn. Trong đoàn phim mọi người gọi tôi là anh không à, vì tôi thường mặc đồ giống con trai cho thoải mái, áo thun, quần túi hộp để nhét chai nước, cuốn kịch bản cho tiện. Chính những chiếc váy đầm mới làm tôi khó chịu này.
Từ nhỏ tới lớn tôi chưa bao giờ mặc đồ tắm chụp hình. Nếu ai tiếp xúc thường sẽ thấy tôi hàng ngày quần tây, sơ mi, áo thun là nhiều. Mặc váy đầm là do phải xuất hiện trong các sự kiện, chứ đó là cực hình với tôi.
Việt Trinh: Sai lầm lớn nhất của tôi là thói kiêu ngạo
- Đến giờ, khi đã bước vào ngưỡng tuổi 40, chị thấy điều gì sai lầm lớn nhất đời mình?
- Sai lầm lớn nhất của tôi cho tới khi ngộ ra được đó là lúc nào cũng nghĩ mình giỏi hơn người. Nó đã đẩy tôi đi một đoạn đường khá xa. Phương châm sống của tôi bây giờ là thà người ta phụ mình chứ mình không được phụ người ta. Tôi sống với bạn bè, có thể chơi không tốt, gạt gẫm được người ta, nhưng thấy họ đau khổ về điều đó là tôi không chịu được.
Bản thân tôi từng trải qua sai lầm và muốn có cuộc sống tốt hơn. Bất cứ ai cũng vậy, khi còn trẻ thường háo thắng, có thể làm những việc chẳng ai ngờ được. Khi nhìn lại, tôi cũng không hiểu sao lúc đó mình lại hành xử như vậy.
- Nghĩ mình giỏi hơn người, chị tự cho mình quyền sống hơn người ra sao?
- Mới 20 tuổi đã nổi tiếng, có xe hơi, nhà mới... nên tôi chẳng coi ai ra gì hết. Bước vào bàn tiệc chẳng thèm nhìn ai, tôi nhỏ nhưng mọi người phải chào tôi trước. Thậm chí tôi có quyền đi trễ, về sớm trong công việc. Người ta mời 5g thì 7g tôi mới tới. Đi đóng phim, tôi đòi hỏi rất nhiều vì nghĩ mình hơn người khác nên phòng phải đẹp hơn, sang trọng hơn.
- Lúc đó không ai nói cho chị biết chị đang sai lầm sao?
- Có chứ, nhưng người ta nói tôi còn giận lại nữa. Lúc đó mình háo thắng, tự cao tự đại, nghĩ người ta khuyên như vậy vì không ưa, ganh ghét mình. Bây giờ khi ngộ ra được rồi, tôi mới thấy những người góp ý thực sự mới là người tốt với mình.
- Sau đó chị có phải gánh chịu hậu quả vì thói đỏng đảnh, kiêu ngạo?
- Tôi mất nhiều bạn tốt và nhiều cơ hội tốt. Về bản chất, tôi là người sống nặng tình. Có những người tôi chơi đến nay đã 20 năm. Tôi từng đánh mất một người bạn bởi những thói hư, tật xấu của mình. Sau này khi đến với đạo và hiểu được những mình làm là sai với họ, tôi đọc kinh sám hối. Có 3 cách sám hối: với Phật, với người mình phạm lỗi và trước đại chúng.
Trong vòng 1 tuần, tôi tìm ra hết số điện thoại của những người mà trong trí nhớ, tôi đã làm họ buồn và bị tổn thương. Nhiều người ngạc nhiên vì sao mười mấy năm trôi qua rồi mà tôi vẫn gọi điện xin lỗi. Điều này như cục đá đeo trên người mà mình đẩy xuống được, như khối thịt dư mình bóc ra được, cảm giác trong người nhẹ lắm.
- Có ai cự tuyệt sự chân thành của chị không?
- Tôi chưa thấy. Ai cũng rộng mở với tôi. Một sư cô xúc động nói với tôi: "Việt Trinh làm được điều đó cô rất mừng cho con, vì có mấy ai cố gắng làm được đâu".
- Chị có khóc thương cho phận mình hồng nhan đa truân?
- Trước đây thì có, vài năm trở lại đây thì không. Tôi hạnh phúc vì đức Phật đã thương mình. Khi trẻ, tôi gặp nhiều sóng gió, biết nhìn lại mình để có cuộc sống hôm nay. Chỉ sợ khi lớn tuổi mới trải qua điều đó, tôi không còn sức khỏe để chống chọi được.
- Mỗi lần soi gương, chị có nhận ra nhan sắc mình không còn lộng lẫy?
- Tôi không sợ nếp nhăn vì cuộc sống sinh lão bệnh tử ai cũng phải trải qua. Tôi để mình tự nhiên, chỉ dùng kem dưỡng da hay sản phẩm phục vụ cho cơ thể một cách tương đối chứ không can thiệp nhiều.
- Chị thấy thế nào mỗi khi đọc những bài báo không hay về người tình cũ?
- Đó là quá khứ rồi và tôi thấy bình thường, không ảnh hưởng gì đến cảm xúc. Tôi thấy sắc sắc không không, có mà không, không mà có. Cảm xúc của tôi hiện tại có làm gì cho ai buồn không, mình có lỗi với ai không, mình đã sống tốt chưa. Mỗi tối về nhà, tôi chiêm nghiệm mình phải sửa cái này, cái kia... Tôi muốn làm chủ cảm xúc của mình và không để ai chi phối mình nữa. Tôi không khó chịu khi người ta đào xới quá khứ không may mắn của tôi. Điều này tôi nói thật lòng chứ không phải cách nói bóng bẩy cho qua chuyện đâu.
- Có lúc nào chị thấy nuối tiếc về một thời vàng son đã qua?
- Không. Người ta nói đã lên tới đỉnh thì phải tìm đường đi xuống an toàn. Có trẻ phải có già, khi nổi tiếng cũng phải nghĩ đến lúc nào đó mình sẽ hết nổi tiếng. Nếu thế tâm lý mình vượt qua rất nhẹ nhàng. Còn kỳ vọng nổi tiếng suốt đời, tôi luôn là số 1, bạn sẽ chết sớm, bị tẩu hỏa nhập ma sớm thôi.
Theo Mốt&Cuộc sống
http://vn.news.yahoo.com/vi%E1%BB%87t-trinh--sai-l%E1%BA%A7m-l%E1%BB%9Bn-nh%E1%BA%A5t-c%E1%BB%A7a-t%C3%B4i-l%C3%A0-th%C3%B3i-ki%C3%AAu-ng%E1%BA%A1o.html
phannguyenquoctu- Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn
Similar topics
» Tán gái kiểu Việt Nam
» Những bài thơ hay nhất trong 100 bài thơ Việt Nam hay nhất thế kỷ XX
» Dạy con kiểu Nhật
» Những thói quen không tốt của du khách Việt
» Thói xấu của người Việt đương đại
» Những bài thơ hay nhất trong 100 bài thơ Việt Nam hay nhất thế kỷ XX
» Dạy con kiểu Nhật
» Những thói quen không tốt của du khách Việt
» Thói xấu của người Việt đương đại
TRƯỜNG THPT SỐ 1 TƯ NGHĨA - HỘI CỰU HỌC SINH 87TƯNGHĨA :: BỔ SUNG KIẾN THỨC VÀ NUÔI DẠY CON TRẺ :: Học để thành Người Thành công :: Kỹ năng sống
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Wed Dec 16, 2020 12:30 am by phannguyenquoctu
» Hình vui
Sat Aug 29, 2020 2:45 pm by phannguyenquoctu
» Các bài Thuốc Nam
Fri Jul 10, 2020 1:50 am by phannguyenquoctu
» Bạn Lê Ngọc Khôi, một chiến binh thầm lặng
Wed Jul 08, 2020 10:06 pm by phannguyenquoctu
» 87SG Một ngày không như mọi ngày
Wed Jun 24, 2020 4:16 pm by phannguyenquoctu
» Chị Tống Minh Hương
Sun Jun 14, 2020 1:49 am by phannguyenquoctu
» Ca dao củ Chuối
Sat Jun 13, 2020 10:24 am by phannguyenquoctu
» 30 năm ra trường
Fri Jun 12, 2020 11:27 am by phannguyenquoctu
» Bạn Phan Tấn Hoàng mãi ở lại trong lòng gia đình, người thân, của 87TuNghia và bạn bè thân hữu
Fri Jun 05, 2020 12:00 am by phannguyenquoctu
» Thầy Trần Thiếu Lượng
Mon Nov 25, 2019 12:51 am by phannguyenquoctu
» Tuyển Tập Những Bài Thơ Chế Vui Về Học Sinh
Tue Sep 10, 2019 10:20 pm by phuongtiuthu
» Truyện cười Việt Nam bá đạo nhất
Fri Aug 30, 2019 10:43 pm by phuongtiuthu
» Cơ cấu tổ chức Hội 87TưNghĩa
Sun Aug 18, 2019 6:46 pm by phannguyenquoctu
» 87SG THÔNG BÁO (05/05/2011)
Sat Aug 17, 2019 11:42 am by phannguyenquoctu
» Giãn tĩnh mạch
Sat Aug 17, 2019 1:18 am by phannguyenquoctu
» Chào mừng Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 2010
Sat Aug 17, 2019 12:24 am by phannguyenquoctu
» Ho tro cho ban Hong Anh
Fri Aug 16, 2019 11:53 pm by phannguyenquoctu
» Những tình khúc vượt thời gian
Tue Jul 02, 2019 2:41 am by phannguyenquoctu
» Những tình khúc vượt thời gian
Tue Jul 02, 2019 2:19 am by phannguyenquoctu
» Phan Nguyễn Quốc Tú
Wed May 08, 2019 12:56 am by phannguyenquoctu
» Võ thuật tổng hợp
Tue Mar 12, 2019 12:23 am by phannguyenquoctu
» Kiến thức Y học tổng hợp
Tue Mar 12, 2019 12:05 am by phannguyenquoctu
» Gõ đầu trẻ
Thu Jan 03, 2019 1:26 pm by phannguyenquoctu
» TỦ SÁCH LÝ SƠN
Thu Jan 03, 2019 12:07 pm by phannguyenquoctu
» Thầy Nguyễn Khoa Phương
Thu Nov 15, 2018 11:41 pm by phannguyenquoctu