Thống Kê
Hiện có 0 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 0 Khách viếng thăm :: 1 BotKhông
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 104 người, vào ngày Sun Jan 07, 2018 11:04 pm
Latest topics
Top posting users this week
No user |
Top posting users this month
No user |
Top posters
phannguyenquoctu (7587) | ||||
TLT (2017) | ||||
letansi (1008) | ||||
le huu sang (320) | ||||
lamkhoikhoi (299) | ||||
pthoang (257) | ||||
luck (220) | ||||
sóng cát trùng dương (209) | ||||
hatinhve (181) | ||||
Admin (156) |
Most Viewed Topics
Cha mẹ và con và… (BS. Đỗ Hồng Ngọc)
TRƯỜNG THPT SỐ 1 TƯ NGHĨA - HỘI CỰU HỌC SINH 87TƯNGHĨA :: SỨC KHỎE - GIA ĐÌNH - NHÀ CỬA :: Chuẩn bị cho tuổi già
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Cha mẹ và con và… (BS. Đỗ Hồng Ngọc)
Cha mẹ và con và…
BS. Đỗ Hồng Ngọc
CHA MẸ…
* Tôi có đứa con trai, năm nay đang học lớp 8, cháu có những biểu hiện làm tôi không thể nào hiểu được. Cháu tự nhiên bắt chước chúng bạn bấm lổ tai, nhuộm tóc… Tôi đã la và đánh cháu. Cháu rất ngoan nhưng dạo này tôi không thể hiểu nổi những việc làm của cháu… (quangvo@)
* Làm thế nào để luôn trở thành người bạn tâm tình của con gái mới lớn của mình? (NM, 41 tuổi, Nguyen_M11@)
* Trước sự việc 5 em học sinh lớp 7 tự tử tập thể ở Hải Dương, tôi thực sự bàng hoàng và đau xót. Tôi cũng có con trai học lớp 7, đúng là cái tuổi chưa lớn hẳn và không còn là trẻ con nữa. Tôi thực sự lo lắng vì không biết trưóc diễn biến tâm lý của các cháu. Nên cư xử thế nào khi cháu mắc lỗi… (NMH, m-huong@).
* Con tôi học lớp 8, có hiện tượng lười học, nói dối, bắt đầu mê games online, nói năng cộc lốc. muốn gần gũi cũng khó, nói ngọt có lúc nghe lúc không. Nói nhiều sợ cháu nhàm chán. Có cách gì giúp cháu bớt mê games và ham học trở lại? (NTT, 47 t)
* Con gái tôi đang học lớp 11, không thích ở gần mẹ, thích đi xa. Tôi không biết hiện nay cháu đang nghĩ gì… ? (Xuân, 50 tuổi, mais@)
* Con trai tôi 17 tuổi, ngoan và giỏi. Chỉ tội lúc này cháu hay phản ứng với tôi… Sức học của cháu tốt nhưng sao có lúc bị điểm kém. Tôi lo quá. Tôi chỉ có mình cháu và tôi rất thương cháu. Tôi phải làm gì đây? (HM, 47 tuổi, Phuong@ship).
VÀ CON…
* Mẹ lúc nào cũng mong em tốt nhất. Mẹ đòi em phải hoàn hảo. Mẹ lúc nào cũng muốn em tốt hơn và tốt hơn nữa! Em biết mẹ chỉ muốn em tốt, nhưng điều đó làm em cảm thấy nặng nề hơn, đó là một lực ép khiến em thấy khó chịu. Nhiều lúc trong những cuộc tranh luận, em thấy mẹ sai, và mẹ chỉ muốn giành phần đúng cho mình, nhưng em không biết xử sự thế nào cho phải, để không bị cho là hỗn… (Chris, 14 tuổi, chocolat@)
* Em đang rất buồn vì chuyện học hành không như ý muốn, có lẽ chính vì sự kỳ vọng quá nhiều của gia đình đã làm cho em thấy hụt hẫng và chán nản. Vốn là người trầm tính, bây giờ em thấy mình càng ngày càng lầm lì hơn. Xin cho em một lời khuyên (P, 22 tuổi, miennam@)
* Em năm nay thi tốt nghiệp và thi đại học. Tuy em học ở trường tốt nhất thành phố nhưng học lực em không được tốt. Ngày mai là thi tốt nghiệp rồi mà trong đầu em trống trơn. Nếu em rớt tốt nghiệp thì chỉ còn nước đi tự tử bởi vì không còn mặt mũi nào nhìn thầy cô, bạn bè… (G, 18 tuổi, frei@)
* Chúng em hay bị áp lực về học tập vì yêu cầu của cha mẹ là phải học cho thiệt giòi để bằng bạn bằng bè, áp lực ấy khiến rất nhiều bạn trong lứa tuổi chúng em tỏ ra rất sợ hãi và thường nghĩ bậy khi bị điểm xấu hay có vấn đề ở nhà trường mà không dám tỏ bày cùng cha mẹ… (thuankhiet@)
* Làm thế nào để ở tuổi này chúng em có thể sống thật với chính mình, có thể nói với ba mẹ rằng chúng em muốn sống một cụôc sống mà chúng em lựa chọn chớ không phải theo sự xếp đặt của ba mẹ (huynh thi, 16 tuổi, nhoc@)
* Mẹ cháu là một người tương đối hiền lành nhưng khi cháu làm sai việc gì là mẹ lại la mắng và sỉ nhục cháu rất nhiều. Cháu phải làm sao đây? (LM, 15 t, lamminh@)
VÀ…
“ Tôi phải làm gì đây?”, “ Cháu phải làm sao đây?” như là những tiếng kêu vô vọng không lời đáp, trong thời đại mà chỉ cần nhắc con chuột vi tính lên thì cả thế giới đã nằm trong lòng bàn tay, vậy mà những con người tưởng là thân thiết ruột rà gần gũi với nhau nhất như cha mẹ và con cái lại cứ như ngày càng xa cách, ngày càng không thể tìm thấy tiếng nói chung.
“ Tôi chỉ có mình cháu và tôi rất thương cháu…”. Rất thương! Chắc chắn rồi, rất thương! Nhưng lẽ nào rất thương lại tạo ra nông nỗi này? Lẽ nào “rất thương” lại là nguyên nhân dẫn đến những cắn đắn nhau, những phiền trách nhau, những ghét bỏ nhau, thậm chí… những oán thù nhau ? Có cách nào để vẫn rất thương mà không dẫn đến những side effects (phản ứng phụ) như vậy không?
Khi một bà mẹ mang thai đứa con trong lòng, một tình thương vô bờ bến đã tràn vào tâm hồn bà, một tình thương vô điều kiện, sẵn sàng chấp nhận, sẵn sàng hy sinh, để bảo vệ đứa con, sẵn sàng làm mọi thứ tốt lành cho đứa con. Không đợi khoa học chứng minh thai nhi vài ba tháng tuổi trong bụng mẹ đã có thể nghe, có thể hiểu, bà mẹ bằng trực giác đã biết ân cần với con, biết hát ru con, biết trò chuyện với con. Khi con máy đạp, dù bị khó chịu bà vẫn vui mừng không xiết, mầm sống đã cựa mình, đã quậy phá, và bà mỉm cười với nó, nhẹ nhàng với nó, hãnh diện vì nó. Ông bố cũng vậy, sẵn sàng bỏ rựơu, bỏ thuốc lá … vì con theo lời khuyên của bác sĩ. Vợ chồng trở nên dịu dàng trong lời ăn tiếng nói để con không bị vấy bẩn tâm hồn ngay còn trong trứng nước. Đây là một thứ tình thương không bờ bến, hoàn toàn vô điều kiện. Có phải là Từ ?
Rồi khi con bi bô, chạy nhảy chơi đùa, u đầu sứt trán, tróc vảy trầy da, ông bố bà mẹ nào cũng đau cái đau của con, đau còn hơn con, muốn đau thay cho con mà không được! Dĩ nhiên không phải là lòng thương hại. Quan tâm, chăm sóc, làm giảm đau, và… không quên dạy dỗ con biết phòng tránh sau này. Có phải là Bi ?
Rồi con lớn lên, đi học, lớp này lớp khác, đạt thành tich này thành tích khác trong học tập, thể thao, văn nghệ, bố mẹ nào chẳng hân hoan sung sướng nhìn con, chia sẻ cùng con nỗi mừng vui, không hề có chút lòng ganh tị ! Vui cái vui của con như của chính mình, còn hơn cả của chính mình. Có phải là Hỷ ?
Rồi khi con lớn khôn, ra trường, có sự nghiệp, có gia đình riêng, hạnh phúc riêng, người làm cha mẹ nào cũng cảm nhận đựơc sự bình an, hạnh phúc, thấy mình đã làm hết những gì cần làm cho con, cũng ý thức đựơc giới hạn của mình từ đây. Dĩ nhiên vẫn tiếp tục giúp đỡ với tấm lòng rộng mở. Có phải là Xả ?
Tuổi mới lớn, tuổi vị thành niên là một tuổi đặc biệt khó khăn. Đó là tuổi của lúng túng, hoang mang, của lo âu và sợ hãi. Tuổi của buổi chưa định hình, còn loay hoay tìm kiếm. Nhưng đó cũng lại là tuổi của mộng mơ, của lý tuởng, hoài bão và nhiệt huyết.. Để trở thành một cánh bướm đầy màu sắc nhởn nhơ bay lượn, nhọng phải vặn mình trong tổ kén. Sớm bóc kén cho nhọng mau thành bướm thì bướm dễ bị què quặt. Thấu cảm, Tôn trọng và Chân thành là những nguyên tắc quan trọng cho cả cha mẹ và con cái trong tuổi khó khăn này. Phải chăng nhiều khi thương con, ta đã muốn con phải giống mình, phải đi vào đường ray của mình đã vạch; ta đã phù đời con bằng cái bóng của mình, che khuất ánh mặt trời của những hạt mầm đang vươn?
Từ Bi Hỷ Xả chính là cách mà cha mẹ đã dành cho con cái suốt cả cuộc đời vậy.
BS. Đỗ Hồng Ngọc
CHA MẸ…
* Tôi có đứa con trai, năm nay đang học lớp 8, cháu có những biểu hiện làm tôi không thể nào hiểu được. Cháu tự nhiên bắt chước chúng bạn bấm lổ tai, nhuộm tóc… Tôi đã la và đánh cháu. Cháu rất ngoan nhưng dạo này tôi không thể hiểu nổi những việc làm của cháu… (quangvo@)
* Làm thế nào để luôn trở thành người bạn tâm tình của con gái mới lớn của mình? (NM, 41 tuổi, Nguyen_M11@)
* Trước sự việc 5 em học sinh lớp 7 tự tử tập thể ở Hải Dương, tôi thực sự bàng hoàng và đau xót. Tôi cũng có con trai học lớp 7, đúng là cái tuổi chưa lớn hẳn và không còn là trẻ con nữa. Tôi thực sự lo lắng vì không biết trưóc diễn biến tâm lý của các cháu. Nên cư xử thế nào khi cháu mắc lỗi… (NMH, m-huong@).
* Con tôi học lớp 8, có hiện tượng lười học, nói dối, bắt đầu mê games online, nói năng cộc lốc. muốn gần gũi cũng khó, nói ngọt có lúc nghe lúc không. Nói nhiều sợ cháu nhàm chán. Có cách gì giúp cháu bớt mê games và ham học trở lại? (NTT, 47 t)
* Con gái tôi đang học lớp 11, không thích ở gần mẹ, thích đi xa. Tôi không biết hiện nay cháu đang nghĩ gì… ? (Xuân, 50 tuổi, mais@)
* Con trai tôi 17 tuổi, ngoan và giỏi. Chỉ tội lúc này cháu hay phản ứng với tôi… Sức học của cháu tốt nhưng sao có lúc bị điểm kém. Tôi lo quá. Tôi chỉ có mình cháu và tôi rất thương cháu. Tôi phải làm gì đây? (HM, 47 tuổi, Phuong@ship).
VÀ CON…
* Mẹ lúc nào cũng mong em tốt nhất. Mẹ đòi em phải hoàn hảo. Mẹ lúc nào cũng muốn em tốt hơn và tốt hơn nữa! Em biết mẹ chỉ muốn em tốt, nhưng điều đó làm em cảm thấy nặng nề hơn, đó là một lực ép khiến em thấy khó chịu. Nhiều lúc trong những cuộc tranh luận, em thấy mẹ sai, và mẹ chỉ muốn giành phần đúng cho mình, nhưng em không biết xử sự thế nào cho phải, để không bị cho là hỗn… (Chris, 14 tuổi, chocolat@)
* Em đang rất buồn vì chuyện học hành không như ý muốn, có lẽ chính vì sự kỳ vọng quá nhiều của gia đình đã làm cho em thấy hụt hẫng và chán nản. Vốn là người trầm tính, bây giờ em thấy mình càng ngày càng lầm lì hơn. Xin cho em một lời khuyên (P, 22 tuổi, miennam@)
* Em năm nay thi tốt nghiệp và thi đại học. Tuy em học ở trường tốt nhất thành phố nhưng học lực em không được tốt. Ngày mai là thi tốt nghiệp rồi mà trong đầu em trống trơn. Nếu em rớt tốt nghiệp thì chỉ còn nước đi tự tử bởi vì không còn mặt mũi nào nhìn thầy cô, bạn bè… (G, 18 tuổi, frei@)
* Chúng em hay bị áp lực về học tập vì yêu cầu của cha mẹ là phải học cho thiệt giòi để bằng bạn bằng bè, áp lực ấy khiến rất nhiều bạn trong lứa tuổi chúng em tỏ ra rất sợ hãi và thường nghĩ bậy khi bị điểm xấu hay có vấn đề ở nhà trường mà không dám tỏ bày cùng cha mẹ… (thuankhiet@)
* Làm thế nào để ở tuổi này chúng em có thể sống thật với chính mình, có thể nói với ba mẹ rằng chúng em muốn sống một cụôc sống mà chúng em lựa chọn chớ không phải theo sự xếp đặt của ba mẹ (huynh thi, 16 tuổi, nhoc@)
* Mẹ cháu là một người tương đối hiền lành nhưng khi cháu làm sai việc gì là mẹ lại la mắng và sỉ nhục cháu rất nhiều. Cháu phải làm sao đây? (LM, 15 t, lamminh@)
VÀ…
“ Tôi phải làm gì đây?”, “ Cháu phải làm sao đây?” như là những tiếng kêu vô vọng không lời đáp, trong thời đại mà chỉ cần nhắc con chuột vi tính lên thì cả thế giới đã nằm trong lòng bàn tay, vậy mà những con người tưởng là thân thiết ruột rà gần gũi với nhau nhất như cha mẹ và con cái lại cứ như ngày càng xa cách, ngày càng không thể tìm thấy tiếng nói chung.
“ Tôi chỉ có mình cháu và tôi rất thương cháu…”. Rất thương! Chắc chắn rồi, rất thương! Nhưng lẽ nào rất thương lại tạo ra nông nỗi này? Lẽ nào “rất thương” lại là nguyên nhân dẫn đến những cắn đắn nhau, những phiền trách nhau, những ghét bỏ nhau, thậm chí… những oán thù nhau ? Có cách nào để vẫn rất thương mà không dẫn đến những side effects (phản ứng phụ) như vậy không?
Khi một bà mẹ mang thai đứa con trong lòng, một tình thương vô bờ bến đã tràn vào tâm hồn bà, một tình thương vô điều kiện, sẵn sàng chấp nhận, sẵn sàng hy sinh, để bảo vệ đứa con, sẵn sàng làm mọi thứ tốt lành cho đứa con. Không đợi khoa học chứng minh thai nhi vài ba tháng tuổi trong bụng mẹ đã có thể nghe, có thể hiểu, bà mẹ bằng trực giác đã biết ân cần với con, biết hát ru con, biết trò chuyện với con. Khi con máy đạp, dù bị khó chịu bà vẫn vui mừng không xiết, mầm sống đã cựa mình, đã quậy phá, và bà mỉm cười với nó, nhẹ nhàng với nó, hãnh diện vì nó. Ông bố cũng vậy, sẵn sàng bỏ rựơu, bỏ thuốc lá … vì con theo lời khuyên của bác sĩ. Vợ chồng trở nên dịu dàng trong lời ăn tiếng nói để con không bị vấy bẩn tâm hồn ngay còn trong trứng nước. Đây là một thứ tình thương không bờ bến, hoàn toàn vô điều kiện. Có phải là Từ ?
Rồi khi con bi bô, chạy nhảy chơi đùa, u đầu sứt trán, tróc vảy trầy da, ông bố bà mẹ nào cũng đau cái đau của con, đau còn hơn con, muốn đau thay cho con mà không được! Dĩ nhiên không phải là lòng thương hại. Quan tâm, chăm sóc, làm giảm đau, và… không quên dạy dỗ con biết phòng tránh sau này. Có phải là Bi ?
Rồi con lớn lên, đi học, lớp này lớp khác, đạt thành tich này thành tích khác trong học tập, thể thao, văn nghệ, bố mẹ nào chẳng hân hoan sung sướng nhìn con, chia sẻ cùng con nỗi mừng vui, không hề có chút lòng ganh tị ! Vui cái vui của con như của chính mình, còn hơn cả của chính mình. Có phải là Hỷ ?
Rồi khi con lớn khôn, ra trường, có sự nghiệp, có gia đình riêng, hạnh phúc riêng, người làm cha mẹ nào cũng cảm nhận đựơc sự bình an, hạnh phúc, thấy mình đã làm hết những gì cần làm cho con, cũng ý thức đựơc giới hạn của mình từ đây. Dĩ nhiên vẫn tiếp tục giúp đỡ với tấm lòng rộng mở. Có phải là Xả ?
Tuổi mới lớn, tuổi vị thành niên là một tuổi đặc biệt khó khăn. Đó là tuổi của lúng túng, hoang mang, của lo âu và sợ hãi. Tuổi của buổi chưa định hình, còn loay hoay tìm kiếm. Nhưng đó cũng lại là tuổi của mộng mơ, của lý tuởng, hoài bão và nhiệt huyết.. Để trở thành một cánh bướm đầy màu sắc nhởn nhơ bay lượn, nhọng phải vặn mình trong tổ kén. Sớm bóc kén cho nhọng mau thành bướm thì bướm dễ bị què quặt. Thấu cảm, Tôn trọng và Chân thành là những nguyên tắc quan trọng cho cả cha mẹ và con cái trong tuổi khó khăn này. Phải chăng nhiều khi thương con, ta đã muốn con phải giống mình, phải đi vào đường ray của mình đã vạch; ta đã phù đời con bằng cái bóng của mình, che khuất ánh mặt trời của những hạt mầm đang vươn?
Từ Bi Hỷ Xả chính là cách mà cha mẹ đã dành cho con cái suốt cả cuộc đời vậy.
phannguyenquoctu- Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn
Similar topics
» Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc
» Trò chuyện với BS Đỗ Hồng Ngọc
» Đời sống gia đình - BS Đỗ Hồng Ngọc
» Hè 2012 - Ngọc Anh và Ngọc Ấn thăm 87SàiGòn
» Ho tro cho ban Hong Anh
» Trò chuyện với BS Đỗ Hồng Ngọc
» Đời sống gia đình - BS Đỗ Hồng Ngọc
» Hè 2012 - Ngọc Anh và Ngọc Ấn thăm 87SàiGòn
» Ho tro cho ban Hong Anh
TRƯỜNG THPT SỐ 1 TƯ NGHĨA - HỘI CỰU HỌC SINH 87TƯNGHĨA :: SỨC KHỎE - GIA ĐÌNH - NHÀ CỬA :: Chuẩn bị cho tuổi già
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Wed Dec 16, 2020 12:30 am by phannguyenquoctu
» Hình vui
Sat Aug 29, 2020 2:45 pm by phannguyenquoctu
» Các bài Thuốc Nam
Fri Jul 10, 2020 1:50 am by phannguyenquoctu
» Bạn Lê Ngọc Khôi, một chiến binh thầm lặng
Wed Jul 08, 2020 10:06 pm by phannguyenquoctu
» 87SG Một ngày không như mọi ngày
Wed Jun 24, 2020 4:16 pm by phannguyenquoctu
» Chị Tống Minh Hương
Sun Jun 14, 2020 1:49 am by phannguyenquoctu
» Ca dao củ Chuối
Sat Jun 13, 2020 10:24 am by phannguyenquoctu
» 30 năm ra trường
Fri Jun 12, 2020 11:27 am by phannguyenquoctu
» Bạn Phan Tấn Hoàng mãi ở lại trong lòng gia đình, người thân, của 87TuNghia và bạn bè thân hữu
Fri Jun 05, 2020 12:00 am by phannguyenquoctu
» Thầy Trần Thiếu Lượng
Mon Nov 25, 2019 12:51 am by phannguyenquoctu
» Tuyển Tập Những Bài Thơ Chế Vui Về Học Sinh
Tue Sep 10, 2019 10:20 pm by phuongtiuthu
» Truyện cười Việt Nam bá đạo nhất
Fri Aug 30, 2019 10:43 pm by phuongtiuthu
» Cơ cấu tổ chức Hội 87TưNghĩa
Sun Aug 18, 2019 6:46 pm by phannguyenquoctu
» 87SG THÔNG BÁO (05/05/2011)
Sat Aug 17, 2019 11:42 am by phannguyenquoctu
» Giãn tĩnh mạch
Sat Aug 17, 2019 1:18 am by phannguyenquoctu
» Chào mừng Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 2010
Sat Aug 17, 2019 12:24 am by phannguyenquoctu
» Ho tro cho ban Hong Anh
Fri Aug 16, 2019 11:53 pm by phannguyenquoctu
» Những tình khúc vượt thời gian
Tue Jul 02, 2019 2:41 am by phannguyenquoctu
» Những tình khúc vượt thời gian
Tue Jul 02, 2019 2:19 am by phannguyenquoctu
» Phan Nguyễn Quốc Tú
Wed May 08, 2019 12:56 am by phannguyenquoctu
» Võ thuật tổng hợp
Tue Mar 12, 2019 12:23 am by phannguyenquoctu
» Kiến thức Y học tổng hợp
Tue Mar 12, 2019 12:05 am by phannguyenquoctu
» Gõ đầu trẻ
Thu Jan 03, 2019 1:26 pm by phannguyenquoctu
» TỦ SÁCH LÝ SƠN
Thu Jan 03, 2019 12:07 pm by phannguyenquoctu
» Thầy Nguyễn Khoa Phương
Thu Nov 15, 2018 11:41 pm by phannguyenquoctu