Thống Kê
Hiện có 2 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 2 Khách viếng thăm :: 1 BotKhông
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 104 người, vào ngày Sun Jan 07, 2018 11:04 pm
Latest topics
Top posting users this week
No user |
Top posting users this month
No user |
Top posters
phannguyenquoctu (7587) | ||||
TLT (2017) | ||||
letansi (1008) | ||||
le huu sang (320) | ||||
lamkhoikhoi (299) | ||||
pthoang (257) | ||||
luck (220) | ||||
sóng cát trùng dương (209) | ||||
hatinhve (181) | ||||
Admin (156) |
Most Viewed Topics
Ai cũng cần có ba!
3 posters
TRƯỜNG THPT SỐ 1 TƯ NGHĨA - HỘI CỰU HỌC SINH 87TƯNGHĨA :: BỔ SUNG KIẾN THỨC VÀ NUÔI DẠY CON TRẺ :: Học tập :: Giáo dục công dân
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Ai cũng cần có ba!
TTO - Tâm sự Con muốn yêu thương ba lần nữa của Trinh Vy nhận được nhiều đồng cảm từ bạn đọc. Con trẻ khó tránh khỏi tổn thương khi hôn nhân của mẹ cha tan vỡ. Và nỗi đau ấy có lẽ cần không ít thời gian để nguôi ngoai.
Tuổi Trẻ Online xin chia sẻ tiếp đến bạn đọc tâm sự của một bạn trẻ không may mắn như thế.
Đứa trẻ nào cũng cần có ba - Ảnh minh họa: từ Internet
Tôi là con trai duy nhất trong gia đình, cũng là cháu đích tôn của dòng họ. Nhưng điều đó không có nghĩa tôi luôn được yêu thương, cưng chiều. Từ nhỏ, tôi đã phải chứng kiến những cuộc tranh cãi, thậm chí là xô xát giữa hai bên nội - ngoại. Nguyên nhân cũng vì miếng đất mà ông bà nội hứa tặng cho gia đình bên ngoại làm sính lễ nhưng cuối cùng lại để chú út tôi đứng tên.
Nhưng dù hai bên gia đình như nước với lửa, thậm chí có lần tôi nghe dì Hai khuyên mẹ ly hôn, nhưng mẹ nhất quyết không chịu. Mẹ bảo: “Hai cha con thằng Bi có tội tình gì?”. Lúc đó, tôi còn nhỏ nhưng vẫn hiểu ba mẹ rất yêu thương nhau và họ luôn là niềm tự hào trong những bài tập làm văn kể về gia đình hay nhân vật mà tôi ngưỡng mộ nhất.
Tôi hiểu rằng ba ngoại tình nhưng ông không hề hối cải. Rồi ba đi mấy ngày liền mới về. Tôi hỏi thì ba bảo đi công tác.
Những lúc đó, tôi không biết an ủi mẹ như thế nào hay khuyên ba ra sao. Tôi lại chẳng thể chia sẻ với bạn bè vì cảm thấy rất xấu hổ. Tôi đâm chán gia đình mình.
Song mọi thứ dần thay đổi từ khi tôi học lớp 12. Ba suốt ngày nhậu nhẹt, về khuya. Có lần tôi thoáng thấy mẹ cầm điện thoại của ba đọc tin nhắn rồi bật khóc. Một người đàn bà nào đó luôn xuất hiện trong những cuộc cãi vã của ba mẹ.
Rồi tôi đậu một trường đại học ở TP.HCM, phải đi học xa nhà. Với tôi, đó là cách tốt nhất để khỏi phải thấy cảnh ba mẹ cãi nhau nảy lửa hay phải ngồi cạnh mâm cơm chiều lạnh tanh không ai buồn ăn.
Tôi học năm nhất đại học, mẹ thường xuyên gọi điện thoại cho tôi, những cú điện thoại kéo dài nhưng không có nội dung rõ ràng. Mẹ kể chuyện đàn gà, chuyện nhà cô hàng xóm... nhưng tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện gia đình hoặc chỉ qua loa: “Nhà mình vẫn vậy. Con yên tâm”. Còn ba chỉ gọi cho tôi đôi lần rồi im lặng hẳn.
Tôi cũng chẳng muốn nghĩ nhiều. Tôi tự nhủ rằng mình đã có cuộc sống mới, bạn bè mới và cả người yêu nữa. Tôi không muốn trở lại làm một thằng con trai hay mặc cảm, dằn vặt chuyện gia đình. Chuyện của người lớn cứ để người lớn lo. Tôi cắt ngang những cuộc điện thoại của mẹ: “Mẹ ơi con đang bận”, “Con đang học, mẹ đừng gọi nữa”. Thay vào đó, tôi dành thời gian đi chơi với bạn bè, chiều chuộng bạn gái. Với tôi, thoát ly cái gia đình trên đà đổ vỡ ấy khiến tôi cảm thấy dễ thở, vui vẻ hơn.
Mãi đến khi mẹ bảo: “Mẹ không muốn giấu con nữa. Ba đã có người đàn bà khác và đã có con riêng. Ba muốn mẹ ký đơn ly dị”. Nói đến đây, mẹ khóc ngất. Tôi như người ngủ mê bừng tỉnh giấc. Gia đình của tôi - ba của tôi - điểm tựa của tôi đã bị kẻ khác cướp mất. Tôi thật sai lầm khi nghĩ rằng mình không nghĩ, không quan tâm đến gia đình nữa thì sẽ được sống vô tư.
Lúc đó, tôi rất căm giận ba. Ba gọi điện, tôi tắt máy. Ba nhắn tin giải thích, tôi trả lời: “Ông không còn là ba tôi nữa”. Không chỉ mẹ mà cả tôi cũng cảm thấy đang bị phản bội. Ba thà bỏ rơi đứa con trai nuôi dưỡng ngần ấy năm trời để đi làm ba của một đứa trẻ khác.
Nghĩ đến đó, lòng tôi sôi sùng sục. Tôi đón xe về quê, đến tận nhà của ba và người đàn bà kia để đòi lại công bằng cho tôi và mẹ. Nhưng khi nhìn thấy ba loay hoay phụ người đàn bà đó thay tã, đút cháo cho đứa bé trong ngôi nhà xập xệ không bằng 1/10 ngôi nhà mà ba dành cho mẹ con tôi, rồi đứa bé tròn xoe mắt nhìn tôi, tôi thấy chạnh lòng.
Tôi thật sự không muốn chia sẻ ba với bất cứ ai. Nhưng giành lại ba từ đứa trẻ vô tội kia thì thật sự tôi không làm được. Ai cũng cần có ba. Cả tôi và đứa bé kia cũng vậy.
Ba ơi, con sẽ thay ba chăm sóc mẹ. Sẽ không ai thay thế được ba trong lòng con và đứa em cùng cha khác mẹ mới chào đời của con đâu ba!
THIÊN HƯƠNG ghi theo lời kể của M.T., TP.HCM
Tuổi Trẻ Online xin chia sẻ tiếp đến bạn đọc tâm sự của một bạn trẻ không may mắn như thế.
Đứa trẻ nào cũng cần có ba - Ảnh minh họa: từ Internet
Tôi là con trai duy nhất trong gia đình, cũng là cháu đích tôn của dòng họ. Nhưng điều đó không có nghĩa tôi luôn được yêu thương, cưng chiều. Từ nhỏ, tôi đã phải chứng kiến những cuộc tranh cãi, thậm chí là xô xát giữa hai bên nội - ngoại. Nguyên nhân cũng vì miếng đất mà ông bà nội hứa tặng cho gia đình bên ngoại làm sính lễ nhưng cuối cùng lại để chú út tôi đứng tên.
Nhưng dù hai bên gia đình như nước với lửa, thậm chí có lần tôi nghe dì Hai khuyên mẹ ly hôn, nhưng mẹ nhất quyết không chịu. Mẹ bảo: “Hai cha con thằng Bi có tội tình gì?”. Lúc đó, tôi còn nhỏ nhưng vẫn hiểu ba mẹ rất yêu thương nhau và họ luôn là niềm tự hào trong những bài tập làm văn kể về gia đình hay nhân vật mà tôi ngưỡng mộ nhất.
Tôi hiểu rằng ba ngoại tình nhưng ông không hề hối cải. Rồi ba đi mấy ngày liền mới về. Tôi hỏi thì ba bảo đi công tác.
Những lúc đó, tôi không biết an ủi mẹ như thế nào hay khuyên ba ra sao. Tôi lại chẳng thể chia sẻ với bạn bè vì cảm thấy rất xấu hổ. Tôi đâm chán gia đình mình.
Song mọi thứ dần thay đổi từ khi tôi học lớp 12. Ba suốt ngày nhậu nhẹt, về khuya. Có lần tôi thoáng thấy mẹ cầm điện thoại của ba đọc tin nhắn rồi bật khóc. Một người đàn bà nào đó luôn xuất hiện trong những cuộc cãi vã của ba mẹ.
Rồi tôi đậu một trường đại học ở TP.HCM, phải đi học xa nhà. Với tôi, đó là cách tốt nhất để khỏi phải thấy cảnh ba mẹ cãi nhau nảy lửa hay phải ngồi cạnh mâm cơm chiều lạnh tanh không ai buồn ăn.
Tôi học năm nhất đại học, mẹ thường xuyên gọi điện thoại cho tôi, những cú điện thoại kéo dài nhưng không có nội dung rõ ràng. Mẹ kể chuyện đàn gà, chuyện nhà cô hàng xóm... nhưng tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện gia đình hoặc chỉ qua loa: “Nhà mình vẫn vậy. Con yên tâm”. Còn ba chỉ gọi cho tôi đôi lần rồi im lặng hẳn.
Tôi cũng chẳng muốn nghĩ nhiều. Tôi tự nhủ rằng mình đã có cuộc sống mới, bạn bè mới và cả người yêu nữa. Tôi không muốn trở lại làm một thằng con trai hay mặc cảm, dằn vặt chuyện gia đình. Chuyện của người lớn cứ để người lớn lo. Tôi cắt ngang những cuộc điện thoại của mẹ: “Mẹ ơi con đang bận”, “Con đang học, mẹ đừng gọi nữa”. Thay vào đó, tôi dành thời gian đi chơi với bạn bè, chiều chuộng bạn gái. Với tôi, thoát ly cái gia đình trên đà đổ vỡ ấy khiến tôi cảm thấy dễ thở, vui vẻ hơn.
Mãi đến khi mẹ bảo: “Mẹ không muốn giấu con nữa. Ba đã có người đàn bà khác và đã có con riêng. Ba muốn mẹ ký đơn ly dị”. Nói đến đây, mẹ khóc ngất. Tôi như người ngủ mê bừng tỉnh giấc. Gia đình của tôi - ba của tôi - điểm tựa của tôi đã bị kẻ khác cướp mất. Tôi thật sai lầm khi nghĩ rằng mình không nghĩ, không quan tâm đến gia đình nữa thì sẽ được sống vô tư.
Lúc đó, tôi rất căm giận ba. Ba gọi điện, tôi tắt máy. Ba nhắn tin giải thích, tôi trả lời: “Ông không còn là ba tôi nữa”. Không chỉ mẹ mà cả tôi cũng cảm thấy đang bị phản bội. Ba thà bỏ rơi đứa con trai nuôi dưỡng ngần ấy năm trời để đi làm ba của một đứa trẻ khác.
Nghĩ đến đó, lòng tôi sôi sùng sục. Tôi đón xe về quê, đến tận nhà của ba và người đàn bà kia để đòi lại công bằng cho tôi và mẹ. Nhưng khi nhìn thấy ba loay hoay phụ người đàn bà đó thay tã, đút cháo cho đứa bé trong ngôi nhà xập xệ không bằng 1/10 ngôi nhà mà ba dành cho mẹ con tôi, rồi đứa bé tròn xoe mắt nhìn tôi, tôi thấy chạnh lòng.
Tôi thật sự không muốn chia sẻ ba với bất cứ ai. Nhưng giành lại ba từ đứa trẻ vô tội kia thì thật sự tôi không làm được. Ai cũng cần có ba. Cả tôi và đứa bé kia cũng vậy.
Ba ơi, con sẽ thay ba chăm sóc mẹ. Sẽ không ai thay thế được ba trong lòng con và đứa em cùng cha khác mẹ mới chào đời của con đâu ba!
THIÊN HƯƠNG ghi theo lời kể của M.T., TP.HCM
le huu sang- Tổng số bài gửi : 320
Join date : 01/12/2010
Re: Ai cũng cần có ba!
Sang rất có công ST nhiều bài và hình ảnh rất hay! Mặc dù công việc của bạn rất bận rộn! Cám ơn bạn Sang nhen! Nhân đọc bài này, bạn hãy nhắn đường dẫn: https://87tunghia.forumvi.com/t1128-topic#4498 này đến 2 số điện thoại này nhé!
098200**** + 090512****
Nhé! Nhé!
098200**** + 090512****
Nhé! Nhé!
Được sửa bởi TLT ngày Sat Jun 25, 2011 6:29 pm; sửa lần 1.
TLT- Tổng số bài gửi : 2017
Join date : 24/10/2010
Age : 55
Đến từ : Tổ 11 - Ph Nghĩa Chánh - TP Quảng Ngãi
Re: Ai cũng cần có ba!
Bài này nên gởi vào mục nào vậy Bác Tuấn ơi?
phannguyenquoctu- Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn
Similar topics
» Tớ thấy người đi tớ cũng đi Cũng lều cũng chõng cũng đi thi. Ra đi vợ tiễn năm đồng chẳn Sờ bụng thầy không một chữ gì.
» cũng hoa, cũng thiệp, cũng bạn bè chúc mừng....
» Yêu nhau củ ấu cũng tròn, ghét nhau bồ hòn cũng méo!
» Dạy con ở đâu cũng khó
» Cũng chưa đến nỗi gọi là già!
» cũng hoa, cũng thiệp, cũng bạn bè chúc mừng....
» Yêu nhau củ ấu cũng tròn, ghét nhau bồ hòn cũng méo!
» Dạy con ở đâu cũng khó
» Cũng chưa đến nỗi gọi là già!
TRƯỜNG THPT SỐ 1 TƯ NGHĨA - HỘI CỰU HỌC SINH 87TƯNGHĨA :: BỔ SUNG KIẾN THỨC VÀ NUÔI DẠY CON TRẺ :: Học tập :: Giáo dục công dân
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Wed Dec 16, 2020 12:30 am by phannguyenquoctu
» Hình vui
Sat Aug 29, 2020 2:45 pm by phannguyenquoctu
» Các bài Thuốc Nam
Fri Jul 10, 2020 1:50 am by phannguyenquoctu
» Bạn Lê Ngọc Khôi, một chiến binh thầm lặng
Wed Jul 08, 2020 10:06 pm by phannguyenquoctu
» 87SG Một ngày không như mọi ngày
Wed Jun 24, 2020 4:16 pm by phannguyenquoctu
» Chị Tống Minh Hương
Sun Jun 14, 2020 1:49 am by phannguyenquoctu
» Ca dao củ Chuối
Sat Jun 13, 2020 10:24 am by phannguyenquoctu
» 30 năm ra trường
Fri Jun 12, 2020 11:27 am by phannguyenquoctu
» Bạn Phan Tấn Hoàng mãi ở lại trong lòng gia đình, người thân, của 87TuNghia và bạn bè thân hữu
Fri Jun 05, 2020 12:00 am by phannguyenquoctu
» Thầy Trần Thiếu Lượng
Mon Nov 25, 2019 12:51 am by phannguyenquoctu
» Tuyển Tập Những Bài Thơ Chế Vui Về Học Sinh
Tue Sep 10, 2019 10:20 pm by phuongtiuthu
» Truyện cười Việt Nam bá đạo nhất
Fri Aug 30, 2019 10:43 pm by phuongtiuthu
» Cơ cấu tổ chức Hội 87TưNghĩa
Sun Aug 18, 2019 6:46 pm by phannguyenquoctu
» 87SG THÔNG BÁO (05/05/2011)
Sat Aug 17, 2019 11:42 am by phannguyenquoctu
» Giãn tĩnh mạch
Sat Aug 17, 2019 1:18 am by phannguyenquoctu
» Chào mừng Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 2010
Sat Aug 17, 2019 12:24 am by phannguyenquoctu
» Ho tro cho ban Hong Anh
Fri Aug 16, 2019 11:53 pm by phannguyenquoctu
» Những tình khúc vượt thời gian
Tue Jul 02, 2019 2:41 am by phannguyenquoctu
» Những tình khúc vượt thời gian
Tue Jul 02, 2019 2:19 am by phannguyenquoctu
» Phan Nguyễn Quốc Tú
Wed May 08, 2019 12:56 am by phannguyenquoctu
» Võ thuật tổng hợp
Tue Mar 12, 2019 12:23 am by phannguyenquoctu
» Kiến thức Y học tổng hợp
Tue Mar 12, 2019 12:05 am by phannguyenquoctu
» Gõ đầu trẻ
Thu Jan 03, 2019 1:26 pm by phannguyenquoctu
» TỦ SÁCH LÝ SƠN
Thu Jan 03, 2019 12:07 pm by phannguyenquoctu
» Thầy Nguyễn Khoa Phương
Thu Nov 15, 2018 11:41 pm by phannguyenquoctu