TRƯỜNG THPT SỐ 1 TƯ NGHĨA - HỘI CỰU HỌC SINH 87TƯNGHĨA
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Thống Kê
Hiện có 3 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 3 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 104 người, vào ngày Sun Jan 07, 2018 11:04 pm
Latest topics
» Nhạc tổng hợp
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeWed Dec 16, 2020 12:30 am by phannguyenquoctu

» Hình vui
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeSat Aug 29, 2020 2:45 pm by phannguyenquoctu

» Các bài Thuốc Nam
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeFri Jul 10, 2020 1:50 am by phannguyenquoctu

» Bạn Lê Ngọc Khôi, một chiến binh thầm lặng
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeWed Jul 08, 2020 10:06 pm by phannguyenquoctu

» 87SG Một ngày không như mọi ngày
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeWed Jun 24, 2020 4:16 pm by phannguyenquoctu

» Chị Tống Minh Hương
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeSun Jun 14, 2020 1:49 am by phannguyenquoctu

» Ca dao củ Chuối
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeSat Jun 13, 2020 10:24 am by phannguyenquoctu

» 30 năm ra trường
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeFri Jun 12, 2020 11:27 am by phannguyenquoctu

» Bạn Phan Tấn Hoàng mãi ở lại trong lòng gia đình, người thân, của 87TuNghia và bạn bè thân hữu
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeFri Jun 05, 2020 12:00 am by phannguyenquoctu

» Thầy Trần Thiếu Lượng
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeMon Nov 25, 2019 12:51 am by phannguyenquoctu

» Tuyển Tập Những Bài Thơ Chế Vui Về Học Sinh
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeTue Sep 10, 2019 10:20 pm by phuongtiuthu

» Truyện cười Việt Nam bá đạo nhất
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeFri Aug 30, 2019 10:43 pm by phuongtiuthu

» Cơ cấu tổ chức Hội 87TưNghĩa
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeSun Aug 18, 2019 6:46 pm by phannguyenquoctu

» 87SG THÔNG BÁO (05/05/2011)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeSat Aug 17, 2019 11:42 am by phannguyenquoctu

» Giãn tĩnh mạch
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeSat Aug 17, 2019 1:18 am by phannguyenquoctu

» Chào mừng Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 2010
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeSat Aug 17, 2019 12:24 am by phannguyenquoctu

» Ho tro cho ban Hong Anh
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeFri Aug 16, 2019 11:53 pm by phannguyenquoctu

» Những tình khúc vượt thời gian
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeTue Jul 02, 2019 2:41 am by phannguyenquoctu

» Những tình khúc vượt thời gian
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeTue Jul 02, 2019 2:19 am by phannguyenquoctu

» Phan Nguyễn Quốc Tú
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeWed May 08, 2019 12:56 am by phannguyenquoctu

» Võ thuật tổng hợp
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeTue Mar 12, 2019 12:23 am by phannguyenquoctu

» Kiến thức Y học tổng hợp
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeTue Mar 12, 2019 12:05 am by phannguyenquoctu

» Gõ đầu trẻ
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeThu Jan 03, 2019 1:26 pm by phannguyenquoctu

» TỦ SÁCH LÝ SƠN
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeThu Jan 03, 2019 12:07 pm by phannguyenquoctu

» Thầy Nguyễn Khoa Phương
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_icon_minitimeThu Nov 15, 2018 11:41 pm by phannguyenquoctu

Top posting users this week
No user

Top posting users this month
No user

Top posters
phannguyenquoctu (7587)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_lcapnếu biết trăm năm là hữu hạn I_voting_barnếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_rcap 
TLT (2017)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_lcapnếu biết trăm năm là hữu hạn I_voting_barnếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_rcap 
letansi (1008)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_lcapnếu biết trăm năm là hữu hạn I_voting_barnếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_rcap 
le huu sang (320)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_lcapnếu biết trăm năm là hữu hạn I_voting_barnếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_rcap 
lamkhoikhoi (299)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_lcapnếu biết trăm năm là hữu hạn I_voting_barnếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_rcap 
pthoang (257)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_lcapnếu biết trăm năm là hữu hạn I_voting_barnếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_rcap 
luck (220)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_lcapnếu biết trăm năm là hữu hạn I_voting_barnếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_rcap 
sóng cát trùng dương (209)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_lcapnếu biết trăm năm là hữu hạn I_voting_barnếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_rcap 
hatinhve (181)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_lcapnếu biết trăm năm là hữu hạn I_voting_barnếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_rcap 
Admin (156)
nếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_lcapnếu biết trăm năm là hữu hạn I_voting_barnếu biết trăm năm là hữu hạn I_vote_rcap 

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar


nếu biết trăm năm là hữu hạn

2 posters

Go down

nếu biết trăm năm là hữu hạn Empty nếu biết trăm năm là hữu hạn

Bài gửi  phannguyenquoctu Mon Jun 04, 2012 10:37 pm

phannguyenquoctu
phannguyenquoctu

Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

nếu biết trăm năm là hữu hạn Empty Re: nếu biết trăm năm là hữu hạn

Bài gửi  phannguyenquoctu Mon Jun 04, 2012 10:48 pm

Phạm Lữ Ân là bút danh chung của đôi vợ chồng Phạm Công Luận – Đặng Nguyễn Đông Vy. “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” là sách đầu tiên mình biết được xuất bản dưới bút danh này. Mình thích sáng tác của Phạm Lữ Ân từ rất lâu rồi, qua những trang báo 2! ngày trước. Hồi đó mình và con bạn thân cứ thắc mắc mãi, viết hay vậy sao ko ra sách nhỉ, ra cái là 2 đứa mần ngay : )). Và nay đã được toại nguyện : x

40 truyện ngắn trong sách, đa phần là truyện đã đọc (trên báo – trên mạng), nhưng vẫn cứ làm mình say, giống như lâu ngày gặp lại bạn thân, hỉ hả tâm sự. Cứ thế, cuộc tao ngộ với người bạn này cuốn mình đi với những cung bậc cảm xúc khác nhau, vẫn vẹn nguyên tình cảm như xưa : x. Chắc sẽ còn quay lại đọc nhiều, nên quick note làm của để dành ^^

“Khi đọc cuốn tiểu thuyết Suối nguồn dày gần 1200 trang của Ayn Rand, tôi chỉ nhớ có 1 câu duy nhất: “Nếu muốn nói “Anh yêu em” thì phải nói Anh trước đã.” Tôi yêu thích triết lý đó quá chừng. Vì nó làm tôi vỡ ra nhiều thứ, giống như bài học về hạnh phúc của thầy tôi. Rằng để yêu người thì trước hết chúng ta phải biết yêu mình, phải trân trọng và giữ gìn niềm hạnh phúc của chính mình. Rằng ta phải bồi đắp chính bản thân ta thành một con người tốt đẹp và cảm nhận được niềm hạnh phúc, trước khi nghĩ đến việc mang đến hạnh phúc cho bất cứ ai hay đóng góp điều tốt đẹp gì cho xã hội.

Bởi vì, em biết đó, chúng ta không thể mang đến cho người khác thứ mà ta không có.”

trích “Đơn giản chỉ là hạnh phúc”

“Ít hay nhiều, khi rơi vào sự cô độc, chúng ta đều cảm thấy tâm hồn mình chỉ còn là một khoảng không đáng sợ, và ta tự hỏi:”Phải làm sao để lấp đầy khoảng trống này đây?”

…Nhưng, bạn biết không, những khoảng trống đó không phải để lấp đầy…
…Bản chất con người vốn cô đơn. Đó là sự thật. Tất cả mọi người đều có lúc cảm thấy cô độc. Cả những người cởi mở, vui tính nhất hay những ngừoi, đang chìm đắm trong hạnh phúc vô biên, vẫn luôn có những khoảnh khắc ko thể chia sẻ cùng ai. Những khoảng trống mà ở đó chỉ mình ta đối diện với chính ta. Không phải vì chia tay một người bạn, hay mất đi một người thân, hay khi một mối tình tan vỡ thì nó mới xuất hiện. Khoảng trống đã có sẵn ở đó rồi. Luôn luôn ở đó, trong mọi con người”

trích “Những khoảng trống không phải để lấp đầy”

“Có bao nhiêu lần cha và con trai nhìn vào mắt nhau để nhìn thấy tình thương tràn đầy trong đó? Hay chỉ nhìn vào mắt nhau những khi đối đầu? Như Charles Wadsworth nói “Lúc mà một người đàn ông nhận ra rằng cha mình có lẽ đã đúng, thường thì ông ta có một đứa con trai nghĩ rằng ông ta đã sai””

trích “Nghẹn lời thương đỏ mắt chuyện tương phùng”

“Đừng nôn nóng khi nhìn thấy những loài cây khác đã khoe lá khoe hoa. Hãy cứ bình tâm. Hãy đợi thời điểm của mình, em nhé. Hãy tận dụng khoảng ngừng lặng này để bồi đắp cho chính mình và học cách khám phá điều sẽ xảy ra. Nếu em biết suy tư, khoảng thời gian chờ đợi không bao giờ là vô nghĩa.

Vì thế, dù cuộc sống có trôi nhanh biết mấy, em nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng thời gian cho sự đợi chờ. Không chỉ như chờ đèn xanh bật sáng ở ngã tư, mà như chờ rượu chín rồi hãy uống.

Như chờ tình đến rồi hãy yêu.”

trích “Như chờ tình đến rồi hãy yêu”

“Khi ta phải viện đến từ ngữ để tìm cách hiểu nhau, thay vì nghĩ về nhau, nắm bắt cảm xúc của nhau để hiểu nhau. Đó là khi ta nhớ đến Saint Exupéry với lời cảnh tỉnh “Ngôn ngữ là cội nguồn của mọi ngộ nhận.”

Và buồn thay, đó cũng là khi ta để lạc mất nhau rồi. “

trích “Đó cũng là khi ta để lạc mất nhau rồi”

“Trái tim vốn là một tạo vật mong manh và thiếu kiên định. Vì vậy, hãy tin vào điều thiện, lòng tốt, vào nhân cách và năng lực…nhưng đừng tin vào sự bất biến của nhận thức và tình cảm nơi con người. Hãy tin là mình được yêu trong khoảnh khắc này, nhưng đừng chắc rằng mình sẽ được yêu mãi mãi. Nếu chịu chừa chỗ cho sự đổi thay, ta sẽ tránh được không ít tổn thương sâu sắc.”

trích “Hãy nói yêu thôi – Đừng nói yêu mãi mãi”

“Giữa những người lạ, ta cần một người quen. Giữa những người quen, ta cần một người yêu. Giữa những người yêu, ta cần một người hiểu. Giữa những người hiểu, ta cần một người tin. Tin và được tin. Như thế, yêu chưa phải là “kết cục có hậu” của một đời người. Yêu, mới chỉ là một nửa chặng đường dài mà thôi.”

trích “Bởi vì ta là con người”

“Nhưng dù chúng ta hoá trang vì mục đích gì thì vẫn có một sự thật không thay đổi: con người mà ta thể hiện gần với con người thật của ta chừng nào thì những mối quan hệ của ta nhiều khả năng bền vững chừng nấy. Em thể hiện càng gần với bản chất của mình bao nhiêu thì càng có nhiều cơ hội yêu được đúng người bấy nhiêu…

Đó chính là lý do để cô ngựa vằn chẳng việc gì phải tìm cách khoác lên mình bộ lông báo đốm.”
trích “Khi cô ngựa vằn khoác lên mình bộ lông báo đốm”

“Mary Tyler Moore đã nói rằng “Đôi khi, bạn phải quen biết một người thật sâu sắc mới có thể nhận ra đó là một người hoàn toàn xa lạ”. Cuộc sống đang chảy về phía trước. Em đổi thay và bạn cũng đổi thay. Sự chia xa âu cũng là lẽ thường tình của đời sống, có rồi lại mất, đến rồi lại đi. Vì thế sẽ có những tình bạn keo sơn kéo dài đến tận khi ta xa lìa cuộc đời với mái đầu bạc trắng, nhưng cũng có những người chỉ gắn kết với nhau trong một đoạn đời nào đó rồi thôi.”

trích “Dư vị từ những tình bạn đã nhạt nhòa”

“Ồ, cuộc đời cũng như hơi thở vậy thôi. Ta không thể hít một hơi dài quá khả năng của mình. Nhưng ta có thể hít sâu hết khả năng của mình trong từng hơi thở. Tôi vẫn tin rằng nếu bạn thực sự biết hưởng thụ, bạn sẽ luôn thấy mình đã sống rất sâu.
Nếu đã biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…?”

trích “ Nếu đã biết trăm năm là hữu hạn…”

Sách mỏng thôi, nhưng không đọc nhanh được. Đọc xong, tiếc ngẩn ngơ vì đã hết. Đọc “Sự hữu hạn của cảm xúc”, hy vọng rằng “con người ấy sẽ quay lại” với những cảm xúc rất thật như ngày nào : )
phannguyenquoctu
phannguyenquoctu

Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

nếu biết trăm năm là hữu hạn Empty Re: nếu biết trăm năm là hữu hạn

Bài gửi  phannguyenquoctu Tue Jun 05, 2012 4:47 pm

...
Một câu chuyện đẹp và ý nghĩa vô cùng cho những ai đang bắt đầu chập chững bước chân vào cuộc đời nhốn nháo này. Có thể đó cũng là khi ta bắt đầu nhận ra được những trôi nổi hư hao của một cuộc đời ngắn ngủi và bộn bề. Đọc để biết rằng thời gian hữu hạn và biền biệt vô tình lắm, nên những con người chúng ta sống trong cái khoảng thời gian nhỏ nhoi ấy phải biết rằng đừng bao giờ phung phí thời gian được sống của mình. Biết đâu ở phút này ta đang sống, đang yêu, đang hận thù, để rồi ngay một giây phút sau thôi ta chẳng ngờ tới, ta đã bỗng chốc phải lìa bỏ cuộc đời này, đánh mất đi cái khoảng thời gian ít ỏi mà ta đang sống. Chẳng kịp cho một giãi bày.

Có lẽ sẽ có người giống như tôi, sẽ “rùng mình” khi đọc được những câu chữ như thế này: “Có những điều, nếu bạn hiểu được bản chất của nó, nếu bạn gọi tên nó ra, nếu bạn thoát khỏi ảo giác, bạn không còn mong muốn có nó nữa. Ngược lại có những điều, nếu bạn hiểu được nó, bạn nhận thức được giá trị của nó, bạn sẽ không bỏ qua nó như bạn đã từng. Ví như cơn gió rất trong lành này. Nếu bạn biết bạn đã không bỏ đi ngay mà dừng lại nhắm mắt và hít một hơi thật dài, thật sâu. Ồ, cuộc đời là một hơi thở như vậy thôi. Ta không thể hít một hơi dài quá khả năng của mình. Nhưng ta có thể hít thở sâu hết khả năng của mình trong từng hơi thở. Tôi vẫn tin rằng nếu bạn thực sự biết hưởng thụ, bạn sẽ luôn thấy mình đã sống rất sâu. Nếu biết trước trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…?”.
...

http://afamily.vn/van-hoa/20120101024510535/Neu-biet-truoc-tram-nam-la-huu-han-Hay-song-cho-that-sau.chn
phannguyenquoctu
phannguyenquoctu

Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

nếu biết trăm năm là hữu hạn Empty Re: nếu biết trăm năm là hữu hạn

Bài gửi  phannguyenquoctu Tue Jun 05, 2012 5:28 pm

Trong cuộc trò chuyện tản mạn dịp Tết, một người bạn vong niên của tôi than thở rằng: “Điều đáng thất vọng nhất của giới trẻ ngày nay là họ ưa hưởng thụ quá!”. Một người khác cười: “ưa hưởng thụ thì có gì sai, thú thật tôi đây, tôi cũng ưa hưởng thụ”.

Và tôi, tôi đồng ý với người bạn thứ hai.

Tôi cũng không cho rằng sự ưa hưởng thụ là một điều sai trái hay là con đường dẫn đến vấp ngã. Ngược lại, sai lầm của chúng ta nằm ở chỗ chúng ta thường đắm chìm trong ảo giác và ít khi thực sự biết hưởng thụ. Hưởng thụ thật sự không phải là tàn phá, bất cứ thứ gì kể cả chính mình. Hưởng thụ thực sự là mong muốn giữ gìn, bảo vệ, bồi đắp… kể cả chính mình.

Mồng hai Tết vừa rồi, tôi cùng gia đình đến Tao Đàn để xem hoa. Lúc ấy là buổi chiều, trời mát, người đông đúc… Khi dừng mắt ở một chậu hoa mai trắng, giữa ánh sáng nhập nhoạng, tôi bỗng nhận ra rằng suýt nữa thì mình đã trải qua một buổi chiều vô nghĩa ở Tao Đàn. Bạn đến hội hoa xuân Tao Đàn để làm gì nếu không để ngắm hoa? Đó chính là mục đích đầu tiên, sự đông vui nhộn nhịp là quà khuyến mãi. Nhưng chúng ta không thể tận hưởng vẻ đẹp của hoa ở đó vào thời điểm đó. Nắng đã tắt, đèn vừa lên. Đó là thời điểm rất tệ để thực sự ngắm hoa. Nhưng chúng ta vẫn đi loanh quanh. Chúng ta ngó nghiêng đây đó. Chúng ta trầm trồ bình phẩm. Chúng ta chen nhau chụp ảnh. Rồi chúng ta về và tưởng mình đã được ngắm hoa. Nhưng không. Chúng ta hầu như đã lướt qua mà không thực sự nhìn ngắm. Hoặc chúng ta đã cố gắng ngắm nhìn nhưng chỉ thấy được 30% vẻ đẹp mà chúng ta có thể nhìn ngắm ở những chậu hoa đó vào buổi sáng, khi sương còn đọng và nắng mới ửng màu… cái còn đọng lại trong ký ức chúng ta là một ảo giác, chứ không thể là vẻ đẹp thực sự của những bông hoa. Bạn có nhận ra chăng, rằng phần lớn thời gian chúng ta chỉ trải qua, mà không thực sự tận hưởng. Một buổi chiều, một giấc ngủ, một bữa ăn, một món đồ, một kỳ nghỉ, một tình bạn, một tình yêu… và rốt cuộc, cả cuộc đời. Có người nghĩ rằng cần phải có nhiều tiền mới có thể hưởng thụ thực sự. Nhưng không. Với tiền, bạn có thể sở hữu nhiều thứ. Nhưng chỉ sở hữu thôi thì không mang lại hạnh phúc. Và chỉ sở hữu, không có nghĩa là biết hưởng thụ. Một người biết tận hưởng chiếc máy ảnh xịn khác với một người sở hữu máy ảnh chỉ vì muốn người khác khen rằng nó rất xịn. Một người thật sự hiểu và biết tận hưởng tốc độ, tiện nghi của chiếc xe hơi khác với người mua nó chỉ vì tin rằng sở hữu nó sẽ chứng tỏ mình thành đạt. Một người thực sự am hiểu hội họa, và biết giá trị của bức tranh mình mua sẽ rất khác một người bỏ nhiều tiền mua tranh chỉ để nghe những lời trầm trồ của người khác trong phòng khách nhà mình. Có người nghĩ rằng hưởng thụ cuộc sống đồng nghĩa với vật chất. Nhưng không. Hưởng thụ cuộc sống tức là tận hưởng mọi thứ tốt đẹp mà cuộc đời và vũ trụ đem đến cho bạn. Vật chất, tinh thần, thể xác. Cổ điển hay hiện đại. Nắng và gió, ngày và đêm. Mặt trời và mặt trăng, cây cối, núi sông và cỏ dại. Tình bạn, tình yêu. Mọi thứ, nếu bạn có thể nhận ra chúng. Đáng buồn là nhiều lúc, chúng ta không nhận ra chúng, mà chỉ nhìn thấy những ảo ảnh. Chúng ta bị ảo giác. Chúng ta chỉ sở hữu mà cứ ngỡ rằng mình đang được hưởng thụ. Đó là một ảo giác. Hoặc chúng ta đang trải qua điều này mà cứ tưởng mình đang hưởng thụ một điều khác. Đó lại là một ảo giác khác. Ví như khi bạn tưởng mình đang tận hưởng tình yêu say đắm nhưng thực ra chỉ là những thỏa mãn nhục dục. Không hơn. Một người bạn vong niên của tôi từng nói về những ảo giác rằng: “nếu người ta ngưỡng mộ anh chỉ vì anh viết ra những điều hay ho – trong khi chẳng biết anh là ai – thì nhớ đó chỉ là ảo giác. Vì sẽ có một ngày anh viết dở tệ, và sự ngưỡng mộ tan vào hư không”.

Sự ngưỡng mộ của người khác dành cho một món đồ mà chúng ta sở hữu cũng vậy, chỉ là ảo giác, bởi dù thật hay giả thì đến một lúc nào đó chũng cũng bay biến đi, kể cả khi món đồ vẫn còn đó. Hưởng thụ, hay chỉ trải qua? Kết quả khác nhau chỉ là sự mãn nguyện. Khi chỉ trải qua, chúng ta thường hay băn khoăn: phải chăng đó đã là cái đẹp thực sự? chuyến du ngoạn đáng giá? Bữa ăn đáng tiền? phải chăng chiếc điện thoại đó đã là “đỉnh” nhất? chiếc áo đó đã là đẹp nhất? phải chăng ta đã có được thứ tương xứng với nững gì ta bỏ ra? Những người hưởng thụ thực sự thì không băn khoăn, mà thường mãn nguyện. Những người thực sự tận hưởng hạnh phúc cũng vậy, họ mãn nguyện. Niềm vui đôi khi bị thúc đẩy bởi nhu cầu phải hét toáng lên cho cả thế gian. Nhưng sự mãn nguyện thường có gương mặt rất lặng lẽ, và hiếm khi phô trương. Tôi nhận ra rằng để có thể hưởng thụ thực sự, chúng tần phải học hỏi và có hiểu biết nhất định về điều ta đang làm, đang tận hưởng, đang thưởng thức. Biết mình có gì, hiểu thứ mình có và biết cách tận hưởng tối đa những gì ta xứng đáng được hưởng, đó mới là hưởng thụ. Chiều xuân muộn, ở Tao Đàn. Thay vì đi lang thang ngắm hoa, tôi tìm một chỗ ngồi trong khu ẩm thực và gọi một ly bia lớn. Tôi nhận ra rằng khi quay nhìn lại, mình sẽ thấy rất nhiều nuối tiếc. Nhưng nuối tiếc thì có ích gì đâu. Trong buổi chiều này, tôi đã không thể thưởng hoa thực sự, nhưng tôi sẽ thưởng thức ly bia này. Chúc cho chúng ta không chỉ trải qua, mà thực sự biết hưởng thụ cuộc đời, trong từng thời cơ mà nó mang đến mỗi ngày.

Có những điều, nếu bạn hiểu được bản chất của nó, nếu bạn gọi tên nó ra, nếu bạn thoát khỏi ảo giác, bạn không còn mong muốn có nó nữa. Ngược lại có những điều, nếu bạn hiểu được nó, bạn nhận thức được giá trị của nó, bạn sẽ không bỏ qua nó như đã từng. Ví như cơn gió rất trong lành này. Nếu bạn biết bạn đã không bỏ đi ngay mà đã dừng lại, nhắm nắt và hít một hơi dài, thật sâu. Ồ, cuộc đời cũng như hơi thở vậy thôi. Ta không thể hít một hơi dài quá khả năng của mình. Nhưng ta có thể hít sâu hết khả năng của mình trong từng hơi thở. Tôi vẫn tin rằng nếu bạn thực sự biết hưởng thụ, bạn luôn thấy mình đã sống rất sâu. Nếu đã biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…?

Nguồn: http://hgth.vn/diendan/showthread.php?16430-Neu-da-biet-tram-nam-la-huu-han-#ixzz1wscgIHPy
phannguyenquoctu
phannguyenquoctu

Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

nếu biết trăm năm là hữu hạn Empty Re: nếu biết trăm năm là hữu hạn

Bài gửi  phannguyenquoctu Tue Jun 05, 2012 5:44 pm

phannguyenquoctu
phannguyenquoctu

Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

nếu biết trăm năm là hữu hạn Empty Re: nếu biết trăm năm là hữu hạn

Bài gửi  phannguyenquoctu Tue Jun 05, 2012 5:55 pm

Như chờ tình đến rồi hãy yêu – Phạm Lữ Ân

Sáng nay tôi nhìn thấy em ở ngã tư. Đèn đỏ còn sáng và đồng hồ đang đếm ngược. Ba mươi chín giây. Em đang vội, chiếc xe đạp điện màu đỏ cứ nhích dần lên. Không chỉ mình em, nhiều người khác cũng vội. Những chiếc xe máy cứ nhích dần, nhích dần lên…Sống là không chờ đợi. Dù chỉ mấy mươi giây.

Tôi nhớ có một hôm nào đó, em đã nói với tôi rằng đấy là một triết lý hay, ta phải tranh thủ sống đến từng giây của cuộc đời.

nếu biết trăm năm là hữu hạn Love-in-the-garden

Nhưng em biết không, đừng vì bất cứ một triết lý hay nào mà gạt bỏ đi ý nghĩa của sự chờ đợi. Bởi chờ đợi ở đây không phải là há miệng chờ sung, mà chờ đợi là một phần của bài học cuộc đời. Em sẽ bằng lòng đợi chứ, nếu em đã học biết về điều sẽ xảy ra?

Đợi khi xếp hàng ở siêu thị, vì biết rồi sẽ đến lượt mình và rằng đó là sự công bằng. Đợi tín hiệu đèn xanh trước khi nhấn bàn đạp, vì biết đó là luật pháp và sự an toàn cho chính bản thân. Đợi một người trễ hẹn thêm dăm phút nữa, vì biết có bao nhiêu việc có thể bất ngờ xảy ra trên đường. Đợi một cơn mưa vì biết rằng dù dai dẳng mấy, nó cũng phải tạnh. Đợi một tình yêu đích thực vì biết rằng những thứ tình yêu “theo phong trào” chỉ có thể đem đến những tổn thương cho tâm hồn nhạy cảm của em…

Vì vậy mà hãy cứ bình tâm, em nhé. Cuộc đời ta cũng như rượu vang vậy. Có những loại vài tháng là uống được. Nhưng cũng có loại phải lưu giữ rất nhiều năm để đạt độ chín cần thiết. Điều quan trọng không phải là sớm hay là muộn, mà là đúng lúc. Bởi mọi thứ đều có thời điểm của riêng mình. Vị rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm.

Cũng như câu chuyện về hai chú sâu kia. Sâu anh nằm trong cái kén cảm thấy bực bội vô cùng, nên cố vùng vẫy thật mạnh để mong thoát ra ngoài. Vùng vẫy ngày này qua ngày khác, sâu mọc đôi cánh bé. Nó lại cố ra sức đập cánh, đôi cánh dần lớn ra, cứng cáp. Và cuối cùng, sâu anh hóa bướm, rũ bỏ cái kén chật chội để bay lên cao. Khi đã thoát ra rồi, nó mới thấy sâu em vẫn còn mắc kẹt trong kén. Nó hăm hở lao đến giúp em phá vỡ cái kén và đưa sâu em ra ngoài.

Thế nhưng, em biết không, sâu em mới chỉ có một đôi cánh mỏng manh bé xíu. Nó không thể bay lên như anh và cũng không còn chiếc kén để bảo vệ thân mình. Bướm anh khóc ròng nhìn em bị đàn kiến tha đi.

Tôi nhớ có một câu danh ngôn, đại ý rằng “Bạn sẽ có được con gà con lông vàng mũm mĩm bằng cách ấp trứng, chứ không phải bằng cách đập vỡ cái trứng ra”. Vậy thì đó là lý do tại sao con sâu phải nằm trong kén đủ ngày rồi mới được hoá thân. Cũng như con người phải chín tháng mười ngày mới nên rời lòng mẹ. Đó cũng là lý do của ba mươi chín giây đèn đỏ, của mười hai năm miệt mài trên ghế nhà trường, của một mối tình thiết tha còn chưa chịu hé lộ. Và của rất nhiều khoảnh khắc chờ đợi trong cuộc đời.

Mọi vật đều có thời điểm của mình. Em đừng cố rút ngắn thời gian. Nếu trái chưa chín thì đừng nên hái. Nếu nhộng chưa chín thì đừng phá vỡ kén tằm. Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim. Đừng để thế giới này tác động.

Xuân qua hè tới. Đông sang thu về.

Đừng nôn nóng khi nhìn thấy những loài cây khác đã khoe lá khoe hoa. Hãy cứ bình tâm. Hãy đợi thời điểm của mình, em nhé. Hãy tận dụng khoảng ngừng lặng này để bồi đắp cho chính mình và học cách khám phá điều sẽ xảy ra. Nếu em biết suy tư, khoảng thời gian chờ đợi không bao giờ là vô nghĩa.

Vì thế, dù cuộc sống có trôi nhanh biết mấy, em nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng thời gian cho sự đợi chờ. Không chỉ như chờ đèn xanh bật sáng ở ngã tư, mà như chờ rượu chín rồi hãy uống.
Như chờ tình đến rồi hãy yêu.

http://gocsuyngam.com/1328/nhu-cho-tinh-den-roi-hay-yeu-pham-lu-an/

phannguyenquoctu
phannguyenquoctu

Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

nếu biết trăm năm là hữu hạn Empty Re: nếu biết trăm năm là hữu hạn

Bài gửi  phannguyenquoctu Thu Jun 14, 2012 3:31 pm

Pham Hang (08/06/2012) |

Đã lâu lắm rồi tôi mới được đọc một quyển sách giúp tôi nhận ra nhiều điều đến thế. Bạn cứ tưởng tượng mà xem, chúng ta giống như đang ở trong một ngôi nhà khổng lồ có nhiều cửa sổ, mà ở đó, mỗi người nhìn ra thế giới bên ngoài bằng những ô cửa, những góc nhìn khác nhau. Phạm Lữ Ân cũng như chúng ta, nhưng bộ đôi tác giả này đã mở ra những ô cửa tưởng chừng như đã bị quên lãng, hoặc ở đâu đó trong một góc nhỏ ta không hề hay biết, mà từ đó, ta có thể quan sát và cảm nhận thế giới này một cách mới mẻ, hồn hậu và đẹp đẽ nhất. Trong quyến sách này, có những điều ta đã quá quen, tưởng chừng hiểu rõ, nhưng hóa ra lại không hiểu.

Đọc để cảm, đọc để thức tỉnh, đọc để trân trọng giá trị của cuộc đời.

Giọng văn mộc mạc, giàu ý nghĩa của những con người đã có nhiều trải nghiệm sẽ là một cuốn sách không còn nằm đơn thuần không giá trị giải trí mà còn đậm tính nhân văn.



Nguyễn Long (05/06/2012)

Phải nói là tôi ấn tượng với giọng văn của Phạm Lữ Ân qua "Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi". Những điều Phạm Lữ Ân viết ra quả thực đã lắng đọng trong tôi rất nhiều, những triết lý sống, những câu nói in sâu vào tâm trí tôi như những lời dạy mà từ lâu lắm rồi tôi mới tìm thấy trong những câu chuyện đương đại thời nay. Với suy nghĩ sâu sắc và ngòi bút tinh tế, những điều tác giả nghĩ đã được chuyển thể mượt mà qua những câu chuyện của mình, để rồi lắng đọng trong lòng những người đọng. Trong cuộc đời vô thường này, chẳng có thước đo nào là chuẩn mực tất cả chỉ mang tính tương đối... Cái giá hữu hạn phải chăng là không có nói gì đến trăm năm nhưng Phạm Lữ Ân đã khiến tôi suy nghĩ lại về cuộc đời khi niềm tin trong tôi dần mất đi. Ừ tình yêu, niềm tin vào cuộc sống vẫn còn hiện diện đâu đó chỉ là bị mờ nhạt đi nhưng nếu con người ta biết tìm kiếm và trân trọng thì thật là niềm hạnh phúc lớn lao của con người.




Trần Vân (31/05/2012)

Mình rất thích đọc những cuốn sách về tâm hồn, nhưn tất cả đều là của tác giả phương Tây và đôi lúc là của tác giả người Hoa, hiếm khi mình đọc thể loại sách này của nước nhà.

Nhưng lần đầu nhìn tựa sách "Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn" trong đợt giảm giá sách của nhà sách gần trường của mình, mình cảm thấy vô cùng ấn tượng với tựa đề cũng như hình ảnh của bìa. Cảm giác thật nhẹ nhàng, ngọt ngào khi thấy bức ảnh hai người đúng nắm tay nhau dưới ánh nắng ấm áp mà không chói lòa giữa đồng cỏ xanh rì. Mình đã chọn và mua cuốn sách này về nhà. Khi đọc từng câu chuyện trong sách mình cảm thấy vô cùng ấn tường và yêu thích cuốn sách này, từng câu chuyện một cứ đi vào tâm trí mình với nhiều bài học khác nhau, có những chuyện khiến mình phải suy nghĩ - không biết sao cảm giác ấy là lạ thế nào ấy. Mình thích câu nói "chờ tình đến rồi hãy yêu" mọi thứ không phải lúc nào cũng vội vàng mà có được và bài học của sự chờ đợi khiến mình bình tâm lại hơn. Mình yêu cuốn sách này, mọi thứ trong cuốn sách có thể nói là hoàn hảo từ cách dùng từ ngữ, câu văn trong từng câu chuyện. Giờ mình đã nhận ra sức hút của cuốn sách đối với không chỉ các bạn sinh viên chúng mình mà còn với những người lớn muốn bình tâm lại thì đây thực sự là một món quà tuyệt diệu đấy!



Đặng Thị Ngọc Linh (14/04/2012)

Có thể xem là 1 sự tình cờ khi em sở hữu quyển sách "Nếu biết trăm năm là hữu hạn" vì em mua giùm 1 người bạn nhưng họ đổi ý không lấy nên đành giữ lại Sad Chắc vì tuổi đời còn hơi "non" nên sở thích của em không phải là những câu chuyện có ý nghĩa sâu sắc về cuộc đời (lâu lâu cũng thích nhưng kéo dài thì hơi khó Very Happy) nên những quyển sách như thế này không phải là sự lựa chọn hàng đầu của em. Đến bây giờ thì em có thể cảm ơn người bạn đó rồi ^^ Em chỉ mới đọc gần nửa vì thời gian không cho phép, nhưng em thật sự rất thích phong cách viết nhẹ nhàng, ngôn ngữ giản dị, nội dung sâu sắc với những triết lý cuộc sống tưởng chừng như rât đơn giản nhưng lại khiến ta phải suy nghĩ. Những câu chuyện đời thường, những dòng ki ức, những kỉ niệm ấu thơ được tác giả khắc họa chân thật đã đánh thức những ngóc ngách sâu kín nhất trong tâm hồn người đọc. Sách dành cho những người trẻ, đọc để nhận ra giá trị của cuộc sống, để sống tốt hơn, để tự tin trên bươc đường chông gai đầy những cạm bẫy, và dành cho những người đã qua cái "tuổi biết buồn" để nhìn lại và suy ngẫm. Phạm Lữ Ân đã để lại trong em (và nhiều bạn đọc khác) ấn tượng sâu sắc. Có lẽ sau này Phạm Lữ Ân sẽ luôn là ưu tiên hàng đầu khi em chọn mua sách. Chúc tác giả luôn thành công!





Hồ Thị Tuyết Ngân (20/03/2012)

Mỗi mẫu tản văn cứ nhẹ nhàng đi vào lòng tôi rồi đọng lại để suy ngẫm. Tôi thích tất cả các câu triết lý trong quyển sách này, mọi thứ tưởng chừng như đơn giản và mỗi người đều vô tình lướt qua ít nhất một lần trong đời, nhưng chẳng mấy ai lại có thể suy ngẫm mà rút ra được những ý nghĩa sâu sắc như thế. Thật tuyệt vời vì tôi đã đọc những dòng văn ấy, mọi thứ trở nên thật dễ dàng để chấp nhận, cả sự ra đi của một con người hay một tình yêu vừa mất. tôi chợt nhận ra những thứ đáng trân trọng bên tôi thật nhiều và dường như tôi sẽ không đủ thời gian để nâng niu tất cả nếu tôi không bắt đầu từ bây giờ, bởi trăm năm là hữu hạn mà... Tôi cũng không quá cầu toàn vào tình yêu nữa, không ngạc nhiên trước những đổi thay của người tôi yêu nữa, bởi tác giả đã nói "trái tim là tạo vật mong manh thiếu kiên định... nếu chịu chừa chỗ cho sự đổi thay, ta sẽ tránh được không ít tổn thương sâu sắc". Cảm ơn vì những dòng văn nhẹ nhàng mà sâu sắc ấy. Thật sự tác phẩm giúp tôi có cái nhìn tinh tế hơn về cuộc sống và tôi cũng dễ dàng nhận thấy những thay đổi hay thất bại là một phần cuộc sống mà mỗi người đểu phải trải qua, chẳng có gì nuối tiếc hay mệt mỏi cả, chỉ là mỗi người có biết tận hưởng cuộc sống hay không thôi. Cảm ơn Phạm Lữ Ân nhiều nhé Smile.
phannguyenquoctu
phannguyenquoctu

Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

nếu biết trăm năm là hữu hạn Empty Cảm ơn!!!!!!!!!!!!!!!

Bài gửi  tamaha Thu Jun 21, 2012 1:21 am

Cảm ơn ! cảm ơn ! cảm ơn ! cảm ơn ! cảm ơn !!!
tamaha
tamaha

Tổng số bài gửi : 13
Join date : 03/09/2011

Về Đầu Trang Go down

nếu biết trăm năm là hữu hạn Empty Re: nếu biết trăm năm là hữu hạn

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết