Thống Kê
Hiện có 5 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 5 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 104 người, vào ngày Sun Jan 07, 2018 11:04 pm
Latest topics
Top posting users this week
No user |
Top posting users this month
No user |
Top posters
phannguyenquoctu (7587) | ||||
TLT (2017) | ||||
letansi (1008) | ||||
le huu sang (320) | ||||
lamkhoikhoi (299) | ||||
pthoang (257) | ||||
luck (220) | ||||
sóng cát trùng dương (209) | ||||
hatinhve (181) | ||||
Admin (156) |
Most Viewed Topics
Nhật kí những ngày kinh hoàng của 1 SV Việt tại "tâm động đất"
TRƯỜNG THPT SỐ 1 TƯ NGHĨA - HỘI CỰU HỌC SINH 87TƯNGHĨA :: BỔ SUNG KIẾN THỨC VÀ NUÔI DẠY CON TRẺ :: Học để thành Người Thành công :: Kỹ năng sống
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Nhật kí những ngày kinh hoàng của 1 SV Việt tại "tâm động đất"
Nhật kí những ngày kinh hoàng
của 1 SV Việt tại "tâm động đất"
00:01:00 16/03/2011
Nắng - Theo PLXH
Cùng nghe Bùi Phi Anh - cậu bạn du học sinh Việt, sống tại thành phố Sendai - 1 trong những nơi gần như bị san phẳng bởi động đất - kể lại trải nghiệm kinh hoàng của mình.
Bạn Bùi Phi Anh (sinh viên trường đại học Tohoku, Sendai - trung tâm bị ảnh hưởng bởi động đất) đã viết note kể lại vụ động đất kinh hoàng ngày 11/3 như sau:
“Ngày 11/3:
Động đất xảy ra lúc gần 3h chiều. Trước đó ngày 9 tháng 3 đã có một trận động đất vào buổi trưa. Tuy nhiên trận động đất lần này thực sự mạnh.
15 giây đầu: chờ xem động đất có giảm hay không.
15 giây sau: lấy được ba lô và 3 gói bánh mì, chạy ra khỏi nhà kịp lúc giá sách đổ xuống đúng chỗ đang ngồi cách đó 15 giây!
15 giây sau nữa: chạy ra khỏi chỗ cửa sổ, vừa kịp lúc cửa kính các nhà đang bật tung ra vì rung lắc quá mạnh.
Sau đó thì đứng ở giữa bãi để xe, đất rung lắc mạnh khủng khiếp, tuyết bắt đầu rơi ngay sau đó. Vẫn kịp thời liên lạc được cho bạn bè để liên lạc về Việt Nam và một vài người xung quanh bật ti vi lên để xem tin tức. Chúng tôi đã không hề biết rằng cách chỗ chúng tôi chỉ vài km, hàng ngàn người đã chết.
Dư chấn liên tục và một số nhà đã có cháy nhỏ. Xe cứu thương cứu hỏa và cảnh sát chạy khắp nơi. Liên lạc bị đứt liên tục và đến chiều thì các đường liên lạc đều đã bị đứt hết. Ngay lúc đó tôi và những người xung quanh đã biết rằng những đêm không ngủ bắt đầu.
Cho vào túi một ít đồ ăn nước uống, tôi bắt đầu đi tìm những người bạn của mình. Gần nơi tôi ở là kí túc xá quốc tế của trường đại học Tohoku, tôi tìm đến phòng một người bạn, tủ và đồ đạc đã bị đổ hết xuống đất, các thứ khác trong phòng đều bị xô lệch. Đã có khá nhiều người tập trung tại phòng lobby của kí túc xá. Ai cũng vô cùng lo lắng. Mỗi một lần dư chấn tất cả đều lao ra cửa. Một bạn Trung Quốc vẫn rất bình tĩnh ngồi trong phòng đọc sách một mình, tuy nhiên nói chuyện với bạn ấy mới hiểu, bạn ấy đã không còn biết làm thế nào khác.
Đến tối thì bắt đầu tìm được nhau, liên lạc lúc được lúc mất. Chúng tôi tìm được 6 người Việt Nam ở kí túc xá, sau đó cùng nhau đi đến một điểm lánh nạn ở gần đấy. Một đêm trôi qua không lò sưởi, không đệm, chỉ có một vài chiếc chăn mỏng và áo khoác đắp lên người. Tuyết rơi nhiều bên ngoài, những người tình nguyện đứng thức suốt đêm để canh chừng. Chúng tôi cũng thế, cũng thức suốt cả đêm cùng với những trận rung lắc kinh người. Điện thoại đã gần hết pin sau quá nhiều cuộc gọi vô vọng để liên lạc với những người khác. Ăn gạo sấy và bánh mì khô. Đến gần sáng, chúng tôi ăn mì sống để chuẩn bị cho ngày tiếp theo.
Bạn Phi Anh.
Ngày 12/3
Rút kinh nghiệm, chúng tôi mang rất nhiều chăn ấm đến đó. Liên lạc bằng điện thoại đã bắt đầu thông suốt. Chúng tôi tìm được và nhập vào một nhóm khác khá đông người Việt Nam ở một khu vực khác, có lò sưởi và máy nổ để phát một chút điện. Liên lạc ra ngoài vẫn bị mất. Tuy nhiên tổ chức của người Nhật rất tốt, họ vẫn giữ vững được kỷ luật sắp xếp. Vì thế nên chúng tôi cũng theo đó mà lập ra kế hoạch cho những ngày sắp tới. Một ngày có vẻ yên ổn hơn trôi qua. Thông tin được cập nhật liên tục qua TV và radio...”
Hiện tại, Phi Anh đang ở Yamagata để di chuyển lên Tokyo. Mọi người tổ chức rất tốt và có trật tự, kỉ luật, không có chuyện chen chúc ầm ĩ. Ở Yamagata có đầy đủ đồ ăn, thức uống, điện, nước, ga… Vấn đề duy nhất mọi người đang lo lắng là vụ nổ nhà máy hạt nhân và những hậu quả nghiêm trọng của nó.
Thành phố Sendai sau trận động đất
Hiện tại, ở các khu tập trung hoặc vùng sơ tán,
hệ thống siêu thị đã mở cửa để người dân mua đồ ăn, thức uống.
Các gian hàng ở siêu thị hết sạch đồ.
Hội học sinh - sinh viên tại Nhật đang chuẩn bị gây quỹ từ thiện để ủng hộ các nạn nhân của trận động đất. Các bạn dự định sẽ trình diễn ngoài đường phố rồi gây quỹ tại chỗ, hoặc là quay video bài hát để quảng bá cho buổi gây quỹ. Du học sinh Việt tại Nhật còn chia nhau tới các trường đại học có khoa tiếng Nhật để xin tiền (fund raising). Các bạn cho biết sẽ tập trung chủ yếu quyên góp tiền cho nạn nhân Việt Nam chịu thiên tai ở Nhật.
Hội sinh viên Việt Nam tại Nhật (VYSA) cũng đã có lời kêu gọi hỗ trợ trên internet: http://vysajp.blogspot.com/2011/03/thu-keu-goi-quyen-gop-ung-ho-nan-nhan.html
của 1 SV Việt tại "tâm động đất"
00:01:00 16/03/2011
Nắng - Theo PLXH
Cùng nghe Bùi Phi Anh - cậu bạn du học sinh Việt, sống tại thành phố Sendai - 1 trong những nơi gần như bị san phẳng bởi động đất - kể lại trải nghiệm kinh hoàng của mình.
Bạn Bùi Phi Anh (sinh viên trường đại học Tohoku, Sendai - trung tâm bị ảnh hưởng bởi động đất) đã viết note kể lại vụ động đất kinh hoàng ngày 11/3 như sau:
“Ngày 11/3:
Động đất xảy ra lúc gần 3h chiều. Trước đó ngày 9 tháng 3 đã có một trận động đất vào buổi trưa. Tuy nhiên trận động đất lần này thực sự mạnh.
15 giây đầu: chờ xem động đất có giảm hay không.
15 giây sau: lấy được ba lô và 3 gói bánh mì, chạy ra khỏi nhà kịp lúc giá sách đổ xuống đúng chỗ đang ngồi cách đó 15 giây!
15 giây sau nữa: chạy ra khỏi chỗ cửa sổ, vừa kịp lúc cửa kính các nhà đang bật tung ra vì rung lắc quá mạnh.
Sau đó thì đứng ở giữa bãi để xe, đất rung lắc mạnh khủng khiếp, tuyết bắt đầu rơi ngay sau đó. Vẫn kịp thời liên lạc được cho bạn bè để liên lạc về Việt Nam và một vài người xung quanh bật ti vi lên để xem tin tức. Chúng tôi đã không hề biết rằng cách chỗ chúng tôi chỉ vài km, hàng ngàn người đã chết.
Dư chấn liên tục và một số nhà đã có cháy nhỏ. Xe cứu thương cứu hỏa và cảnh sát chạy khắp nơi. Liên lạc bị đứt liên tục và đến chiều thì các đường liên lạc đều đã bị đứt hết. Ngay lúc đó tôi và những người xung quanh đã biết rằng những đêm không ngủ bắt đầu.
Cho vào túi một ít đồ ăn nước uống, tôi bắt đầu đi tìm những người bạn của mình. Gần nơi tôi ở là kí túc xá quốc tế của trường đại học Tohoku, tôi tìm đến phòng một người bạn, tủ và đồ đạc đã bị đổ hết xuống đất, các thứ khác trong phòng đều bị xô lệch. Đã có khá nhiều người tập trung tại phòng lobby của kí túc xá. Ai cũng vô cùng lo lắng. Mỗi một lần dư chấn tất cả đều lao ra cửa. Một bạn Trung Quốc vẫn rất bình tĩnh ngồi trong phòng đọc sách một mình, tuy nhiên nói chuyện với bạn ấy mới hiểu, bạn ấy đã không còn biết làm thế nào khác.
Đến tối thì bắt đầu tìm được nhau, liên lạc lúc được lúc mất. Chúng tôi tìm được 6 người Việt Nam ở kí túc xá, sau đó cùng nhau đi đến một điểm lánh nạn ở gần đấy. Một đêm trôi qua không lò sưởi, không đệm, chỉ có một vài chiếc chăn mỏng và áo khoác đắp lên người. Tuyết rơi nhiều bên ngoài, những người tình nguyện đứng thức suốt đêm để canh chừng. Chúng tôi cũng thế, cũng thức suốt cả đêm cùng với những trận rung lắc kinh người. Điện thoại đã gần hết pin sau quá nhiều cuộc gọi vô vọng để liên lạc với những người khác. Ăn gạo sấy và bánh mì khô. Đến gần sáng, chúng tôi ăn mì sống để chuẩn bị cho ngày tiếp theo.
Bạn Phi Anh.
Ngày 12/3
Rút kinh nghiệm, chúng tôi mang rất nhiều chăn ấm đến đó. Liên lạc bằng điện thoại đã bắt đầu thông suốt. Chúng tôi tìm được và nhập vào một nhóm khác khá đông người Việt Nam ở một khu vực khác, có lò sưởi và máy nổ để phát một chút điện. Liên lạc ra ngoài vẫn bị mất. Tuy nhiên tổ chức của người Nhật rất tốt, họ vẫn giữ vững được kỷ luật sắp xếp. Vì thế nên chúng tôi cũng theo đó mà lập ra kế hoạch cho những ngày sắp tới. Một ngày có vẻ yên ổn hơn trôi qua. Thông tin được cập nhật liên tục qua TV và radio...”
Hiện tại, Phi Anh đang ở Yamagata để di chuyển lên Tokyo. Mọi người tổ chức rất tốt và có trật tự, kỉ luật, không có chuyện chen chúc ầm ĩ. Ở Yamagata có đầy đủ đồ ăn, thức uống, điện, nước, ga… Vấn đề duy nhất mọi người đang lo lắng là vụ nổ nhà máy hạt nhân và những hậu quả nghiêm trọng của nó.
Thành phố Sendai sau trận động đất
Hiện tại, ở các khu tập trung hoặc vùng sơ tán,
hệ thống siêu thị đã mở cửa để người dân mua đồ ăn, thức uống.
Các gian hàng ở siêu thị hết sạch đồ.
Hội học sinh - sinh viên tại Nhật đang chuẩn bị gây quỹ từ thiện để ủng hộ các nạn nhân của trận động đất. Các bạn dự định sẽ trình diễn ngoài đường phố rồi gây quỹ tại chỗ, hoặc là quay video bài hát để quảng bá cho buổi gây quỹ. Du học sinh Việt tại Nhật còn chia nhau tới các trường đại học có khoa tiếng Nhật để xin tiền (fund raising). Các bạn cho biết sẽ tập trung chủ yếu quyên góp tiền cho nạn nhân Việt Nam chịu thiên tai ở Nhật.
Hội sinh viên Việt Nam tại Nhật (VYSA) cũng đã có lời kêu gọi hỗ trợ trên internet: http://vysajp.blogspot.com/2011/03/thu-keu-goi-quyen-gop-ung-ho-nan-nhan.html
phannguyenquoctu- Tổng số bài gửi : 7587
Join date : 25/10/2010
Age : 56
Đến từ : Sài Gòn
Similar topics
» Những bài thơ hay nhất trong 100 bài thơ Việt Nam hay nhất thế kỷ XX
» 10 cú nhảy kinh hoàng nhất thế giới
» Những động vật kinh dị
» Những status “khó đỡ” nhất trên facebook Việt
» Hoạt động của 87TưNghĩa nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11/2012
» 10 cú nhảy kinh hoàng nhất thế giới
» Những động vật kinh dị
» Những status “khó đỡ” nhất trên facebook Việt
» Hoạt động của 87TưNghĩa nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11/2012
TRƯỜNG THPT SỐ 1 TƯ NGHĨA - HỘI CỰU HỌC SINH 87TƯNGHĨA :: BỔ SUNG KIẾN THỨC VÀ NUÔI DẠY CON TRẺ :: Học để thành Người Thành công :: Kỹ năng sống
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Wed Dec 16, 2020 12:30 am by phannguyenquoctu
» Hình vui
Sat Aug 29, 2020 2:45 pm by phannguyenquoctu
» Các bài Thuốc Nam
Fri Jul 10, 2020 1:50 am by phannguyenquoctu
» Bạn Lê Ngọc Khôi, một chiến binh thầm lặng
Wed Jul 08, 2020 10:06 pm by phannguyenquoctu
» 87SG Một ngày không như mọi ngày
Wed Jun 24, 2020 4:16 pm by phannguyenquoctu
» Chị Tống Minh Hương
Sun Jun 14, 2020 1:49 am by phannguyenquoctu
» Ca dao củ Chuối
Sat Jun 13, 2020 10:24 am by phannguyenquoctu
» 30 năm ra trường
Fri Jun 12, 2020 11:27 am by phannguyenquoctu
» Bạn Phan Tấn Hoàng mãi ở lại trong lòng gia đình, người thân, của 87TuNghia và bạn bè thân hữu
Fri Jun 05, 2020 12:00 am by phannguyenquoctu
» Thầy Trần Thiếu Lượng
Mon Nov 25, 2019 12:51 am by phannguyenquoctu
» Tuyển Tập Những Bài Thơ Chế Vui Về Học Sinh
Tue Sep 10, 2019 10:20 pm by phuongtiuthu
» Truyện cười Việt Nam bá đạo nhất
Fri Aug 30, 2019 10:43 pm by phuongtiuthu
» Cơ cấu tổ chức Hội 87TưNghĩa
Sun Aug 18, 2019 6:46 pm by phannguyenquoctu
» 87SG THÔNG BÁO (05/05/2011)
Sat Aug 17, 2019 11:42 am by phannguyenquoctu
» Giãn tĩnh mạch
Sat Aug 17, 2019 1:18 am by phannguyenquoctu
» Chào mừng Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 2010
Sat Aug 17, 2019 12:24 am by phannguyenquoctu
» Ho tro cho ban Hong Anh
Fri Aug 16, 2019 11:53 pm by phannguyenquoctu
» Những tình khúc vượt thời gian
Tue Jul 02, 2019 2:41 am by phannguyenquoctu
» Những tình khúc vượt thời gian
Tue Jul 02, 2019 2:19 am by phannguyenquoctu
» Phan Nguyễn Quốc Tú
Wed May 08, 2019 12:56 am by phannguyenquoctu
» Võ thuật tổng hợp
Tue Mar 12, 2019 12:23 am by phannguyenquoctu
» Kiến thức Y học tổng hợp
Tue Mar 12, 2019 12:05 am by phannguyenquoctu
» Gõ đầu trẻ
Thu Jan 03, 2019 1:26 pm by phannguyenquoctu
» TỦ SÁCH LÝ SƠN
Thu Jan 03, 2019 12:07 pm by phannguyenquoctu
» Thầy Nguyễn Khoa Phương
Thu Nov 15, 2018 11:41 pm by phannguyenquoctu